Các tập thơ đã xuất bản
Miền nghĩa địa
Tưởng như lìa ra khỏi kiếp người
rợn ngợp nỗi hoang vu, ứ nghẹn khí âm
miền nghĩa địa
những số phận tưởng chôn vùi dưới cỏ…
vẫn hằn nguyên, trơ lạnh mặt đời.
Có tiếng khóc chưa kịp cất lên,
kiếp ăn mày chôn cùng bị rách
những tài hoa chợt héo nửa chừng
bao mặt nạ, những cùm gông… sa địa ngục
quyền uy vẫn chở theo một thuở thánh thần.
Cứ ngỡ bùn đất rồi, chẳng còn gì để thấp cao, dài vắn
tất cả bằng nhau trong sáu mảnh gỗ rừng
những so le nơi cõi lòng người đang sống
làm vỡ đêm dài vĩnh cửu dưới vành trăng?
Kẻ bó chiếu mối đùn lên thành mộ
giọt nước mắt chiều nhuộm úa cỏ hoang
người lăng chọc rách trời, nghi ngút trầm thơm,
ngập đất những tiền vàng, xe, ngựa
nghĩa địa đã phân địa ngục, thiên đàng!
Khói hương buồn dâng dấu hỏi trời xanh ?
Tin mới
Các tin khác
Bài mới
- Đọc nhiều nhất
- Bình luận nhiều nhất
- PHÂN TÍCH NHÂN VẬT MỴ TRONG " VỢ CHỒNG A PHỦ"- TÔ HOÀI
- NLXH: Chùm đề về biển đảo Việt Nam
- Kỹ năng viết “Mở bài” trong bài văn nghị luận
- Giá trị nhân đạo trong “Vợ nhặt” của Kim Lân
- Hình tượng tiếng đàn Ghita của Lorca – Những ám ảnh trong khúc vô thanh
- Cung A Phòng và trên một vạn mỹ nữ của Tần Thuỷ Hoàng
Video Clip
-
Ca khúc "Thương Nhớ Một Mùa Ve" - Lời thơ NĐM
-
Ca khúc "Đêm Tây Hồ nghe câu quan họ" - Lời thơ NĐM
-
Ca khúc: "Miền đất Trạng Trình" - Lời thơ NĐM
-
Hội thảo “Thơ Nguyễn Đình Minh – Một chặng đường thơ”
-
Khách thơ - Đài truyền hình Hải Phòng thực hiện
-
Lễ kết nạp Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam năm 2013
Đang có 41 khách và không thành viên đang online