Hành trình với những câu ca*

Chạm cổ xưa Hải Phòng đã mặn tanh mùi gió 

Con thuyền mỏng manh trong chớp biển mưa nguồn

 

Kiếp người cột chặt dây buồm

Lênh đênh dạt trôi giữa mênh mông bể sở

Nghe rền sấm động Đồ sơn

Thương hạt thóc phải đem rang cháy lòng trong lửa

Hạt nước biển dưới nắng trời thiêu mình kết muối

Một hạt muối mặn mòi mấy hạt mồ hôi?

Một thời câu ca hoang buồn cất tiếng bi ai

Như lời cát trước sóng gầm bão tố...

 

Nhưng người biển quê ta ăn sóng nói gió

Giữ nếp nhà, chồng chài vợ lưới con câu

Con voi mở đất theo người

Cả vùng hồng hoang thành phì nhiêu châu thổ

Chín con rồng cuộn mình canh cửa bể

Ngày giặc đến nhà, ngàn thân gái cùng chồng chia lửa

Khói bếp còn vương trên đảo Các Bà

Đây Núi Đèo, đây Lưu Kiếm, Lưu Kỳ

Lòng dân hóa tượng đài bất tử

Ba lần Bạch Đằng Giang sóng dội tiếng quân reo…

 

Trái tim bám vào biển buông neo

Nên con rươi biết ngoi về từ lòng đất cổ

Để đơm thơm đầy bát cơm người

Đông đến Đầm Sét nhớ canh cá rô

Hạ sang khát hương chè xanh An Tử…

Cây cói Lũ Đăng dệt nghĩa chiếu đôi

Say tình quê khói thuốc lào Vĩnh Bảo

Thơm ngọt dâng đời vị cam Đồng Dụ

Quả cau Văn Cú hợp duyên thắm đỏ cốt trầu

Tượng gỗ Đồng Minh gửi thâm trầm thế sự 

Cảm lẽ đời vần xoay trong tích rối Nhân Hòa

Mắt Thủy Nguyên giấu trong câu hát Đúm bỏ bùa

Hồn dân gian tưng bừng chợ Cầu chợ Giá

Đỉnh U Bò thu muôn trùng nước non biển cả

Thuyền ai cắm sào đợi bạn bến Lương Khê …

 

Một vùng sóng, một vùng gió gọi về

Lần tìm lại cội nguồn theo câu ca dẫn lối

Tôi nhặt lại chính mình

Trong sóng đời cuồn cuộn lửa

Giữa dòng thời gian đang bợt bạt tiếng ngàn xưa.

 

* Những tục ngữ, ca dao, dân ca cổ của Hải Phòng.