Côn Đảo - Tìm về và cảm nhận

Năm 1702, năm thứ 12 đời Chúa Nguyễn Phúc Chu, Công ty Đông-Ấn của Anh đổ quân lên Côn Đảo xây dựng pháo đài và cột cờ. Sau 3 năm, ngày 3 tháng 2 năm 1705 xảy ra cuộc nổi dậy của người Mã Lai Macassar (lính đánh thuê của chính quyền Anh), đoàn quân Anh phải rời bỏ Côn Đảo.

Tháng 4 năm 1861, Pháp đánh chiếm Định Tường. Chính trong thời gian này, Pháp khẩn cấp đặt vấn đề chiếm đóng Côn Đảo vì sợ Anh chiếm mất vị trí chiến lược quan trọng này. 10 giờ sáng ngày 28 tháng 11 năm 1861, Bonard (thủy sư đô đốc Pháp) hạ lệnh cho thông báo hạm Norzagaray đến xâm chiếm Côn Lôn. Trung úy Hải quân Pháp Lespès Sebastien Nicolas Joachim lập biên bản: "Tuyên cáo chủ quyền" của Pháp tại Côn Đảo.
Tháng 9 năm 1954 chính quyền Ngô Đình Diệm tiếp tục chế độ nhà tù của Pháp và đổi tên quần đảo Côn Lôn thành hải đảo Côn Sơn. Ngày 22 tháng 10 năm 1956, Ngô Đình Diệm ký sắc lệnh thành lập tỉnh Côn Sơn. Ngày 24 tháng 4 năm 1965 Việt Nam Cộng hòa đổi tỉnh Côn Sơn thành cơ sở hành chính Côn Sơn, trực thuộc bộ Nội vụ và chức tỉnh trưởng được đổi thành Đặc phái viên hành chính.
Sau Hiệp định Paris, chính quyền Nguyễn Văn Thiệu lại đổi tên quần đảo này một lần nữa là Phú Hải. Các trại tù đều được ghép thêm chữ Phú. Giai đoạn này số tù nhân lên đến 8.000 người. Với chế độ tàn bạo của nhà tù khoảng 20.000 người Việt Nam đã chết và được chôn hoặc vùi lấp tại Nghĩa trang Hàng Dương.
Trong 20 năm (1955-1975), Mỹ Ngụy đã tăng quy mô nhà tù lên 8 trại giam, mỗi trại rộng khoảng 10.000m², có tường đá bao quanh, 6 dãy chuồng cọp và 45 xà lim. Ngoài khu vực các trại, còn có hàng chục sở tù như sở đập đá, sở lò vôi, sở rẫy là nơi người tù phải lao động khổ sai. Côn đảo thực sự là địa ngục trần gian.
Núi Côn Lôn được pha bằng máu
Đất Côn Lôn năm sáu lớp xương người
Mỗi bước chân che lấp một cuộc đời
Mỗi tảng đá là một trời đau khổ
(Côn đảo và những truyền thuyết).
Đến nghĩa trang Hàng Dương vào 0h mới cảm nhận hết sự lạnh lẽo của một vùng địa ngục quá khứ. Những ánh đèn chạy bằng pin mặt trời cháy xanh nhạt trong đêm, tiếng tắc kè đột ngột trong gió biển thổi vô hòn vào đêm như khúc nhạc cầu hồn tử sĩ, những que hương cháy mờ tỏ bên những nấm mồ và những bó hương rực lên trên mộ chị Võ Thị Sáu…Tạo ra một cảm giác vừa bi thương oan khuất vừa dữ dội linh thiêng. Đến đây, cũng cảm nhận được sự hy sinh to lớn của những người cộng sản mà ta không diễn tả được bằng lời. Và thật khó có thể quên đi những con người mà tuổi tên của họ đã hòa vào tên đất nước, khó có thể dễ dàng thỏa hiệp với những kẻ đã gây tang tóc đau thương cho cha anh chúng ta một thưở dù thời gian có mãi trôi qua

Về tương lai, Côn Đảo có thể phát triển, còn hiện tại Côn Đảo như một mảnh đất lưu tồn những bi kịch thảm khốc nhất một thời chiến tranh máu lửa do chủ nghĩa thực dân cũ và mới gây ra. Có lẽ những nhà ngục trên thế giới hiện còn lưu tồn khó nơi nào có thể sánh bằng nơi đây về sự đau đớn tột cùng, sự hy sinh tuyệt đối của những người chiến sỹ cách mạng và đồng bào yêu nước. Họ đã không để lại gì cho mình và khi ra đi vẫn giữ chặt một niềm tin lý tưởng vào sự thành công của cách mạng Việt Nam.
Tin mới
- Garrincha cầu thủ bóng đá kỳ dị thành huyền thoại - 22/04/2011 09:24
- Nhìn ra thành phố bạn - 07/04/2011 16:40
- Thói xấu người Việt qua bài ca dao vui - 01/04/2011 10:18
- Quốc danh Việt Nam ai đã đặt tên? - 31/03/2011 15:22
- Thư của tổng thống Mỹ Abraham Lincoln gửi thầy hiệu trưởng - 28/03/2011 14:00
Các tin khác
Bài mới
- Đọc nhiều nhất
- Bình luận nhiều nhất
Video Clip
17848192
Hôm nay
Hôm qua
Tuần này
Tuần trước
Tháng này
Tháng trước
Tất cả
157
3129
13011
19212
64886
17704704
17848192
Server Time: 2022-08-18 08:10:54
Đang có 48 khách và không thành viên đang online