Khăn Piêu xứ Thái
Những vòng xa như mặt trời thời gian quay bên suối
Dẫn lòng về ngày xửa ngày xưa, chạm mặt Mường Trời
Gặp mảnh hồn Piêu đan muôn mối tơ vò
Ngâm nỗi nắng niềm mưa,
Nghẹn ngào tức tưởi.
Nghe nao lòng tiếng mưa rơi trong “Xống chụ xon xao”*
Xứ Thái trầm tư trên sắc chàm thổ cẩm
Chẳng lấy được nhau, cứ giữ Piêu cho trọn
Kiếp sau tìm về
Nối lại cặp lại đôi…
Không tin mê bùa, nhưng tình là một thứ ngải yêu
Long lanh trong con mắt nhịp tim ở cõi người trần thế
Dây Sai Peng** dắt trái timxuyên mưa rừng, gió núi
Hoa văn Tà Leo** ủ hồn, che chở những lứa đôi.
Vó ngựa thời gian phi, kéo những vòng xa quay luân hồi
Để chải mướt tóc rừng, kết hoa thành sao núi
Rực rỡ khăn Piêu trên đầu những người con gái Thái
Đội trăn trở bời bời…còn đội một đức tin
Rằng suối có thể cạn và rừng mênh mông cũng có thể tàn
Nhưng suối lại đầy, rừng lại xanh bằng tình trai gái
Nở trăm sắc màu, và muôn nghìn tơ sợi
Dệt mảnh đất cuối trời lấp lánh…
Khăn Piêu!
-------------------
*Truyện thơ “Tiễn dặn người yêu” (Xống chụ xon xao ) kiệt tác nghệ thuật dân gian Thái.
** Các hoa văn trung tâm của Piêu.