Không có mắt
Một anh chồng lấy phải một cô vợ chua ngoa lắm mồm và hay dè bỉu chê bai người khác, nên anh ta rất buồn và thường thường mỗi buổi sáng anh ta đứng ở cửa kính nhìn sang nhà đối diện, ở đó có một người phụ nữ mỗi buổi sáng thường ra phơi quần áo. Nhìn chị cẩn thận vuốt từng nếp nhăn trên áo anh biết đó là người phụ nữ đằm thắm chăm chỉ. Một buổi đang mơ màng ngắm cô hàng xóm thì cô vợ chua ngoa cất tiếng :
- Cái con nhà bên kia ngu thế! Nó bị một hoặc cả 3 cái ngu sau đây : Một là
ngu đi giặt nước giếng khoan, hai là ngu vì mua phải xà phòng rởm, ba là ngu vì quá lười không chịu vò nên đống áo quần kia mới ố vàng như vậy.
Ngày này qua ngày khác, cô vợ liên tục nhai đi nhai lại 3 cái ngu của người đàn bà kia. Anh chồng vẫn phải nén chịu không nói gì.
Vào một buổi sáng, anh chồng vừa ra đứng đã nghe bài ca muôn thuở vang lên, có điều hôm nay nó bị dừng nửa chừng, bởi dãy quần áo bên kia trắng bóng. Cô vợ nói :
- Con đàn bà kia sao lại dừng ngu đột xuất thế nhỉ? à tôi biết rồi có đứa đã
sang tỉ tê dạy nó đây, thảo nào sáng nao nó cũng dậy sớm ra ngắm, tôi biết ngay mà…
Anh chồng cáu tiết : cô có câm ngay mồm, và bớt ngu đi không! sáng nay tôi
phải dậy sớm và lau cái cửa kính mà cô lười biếng hàng năm nay không chịu lau đấy.
Lời bình : phải có con mắt đánh giá, đánh giá thật chứ không phải nhìn qua tấm kính phủ bụi để đánh giá. Trước khi đánh giá, phải xem lại mình và các phương tiện điều kiện môi trường bối cảnh…