Tiếng kêu buồn bên núi Độc*

Sóng bạo liệt quất vào chân núi Độc

Khói nhang Đền Bà Đế thả vào đêm

Trăm năm oan khiên

Ngàn năm cô đơn

Phận mỹ nhân mỏng manh trong bão táp.

 

Chúa bỏ đi sau đêm hả hê hoan lạc

Vứt bỏ lại sau lưng một cánh hoa tàn

Di dưới chân mình một hạt cát

Sao thói đời ngày sau lại thêu dệt một chuyện tình

Lấy tấm chăn thơ phủ lên xác chết!

 

Dưới vành trăng ta hỏi gió vì sao?

Sóng không quất kẻ quyền năng ham mê sắc dục

Cối đá, dây thừng lại cột người con gái đẹp

Và biển lại vùi chôn một cánh hoa ngay dưới mặt trời? 

 

Hoa sen bị bứng về trồng trong giếng ngọc

Sao có thể còn sắc hương

Thân gái dẫu trung trinh trong bàn tay bạo tàn say sắc dục

Đành lòng thắt vành tang cho chính kiếp mình

Thấy thương những đạo sắc giải oan

Bởi tiếng mỹ nhân vẫn xoáy buồn núi Độc

Ai có thể tái sinh cái chết

Giữa trần ai mạt pháp vô thường?

 

* Nơi đặt Đền Bà Đế - quận Đồ sơn.