Đi trong cát thời gian

 

Những tiếng hú thuở hồng hoang giam mình vào hang đá

Chui lủi trong những vực đêm của chính đầu mình

Sấm sét, thú hoang… hóa thần linh trong ánh nhìn ấu trĩ

Đồng hồ cát rỏ lạnh lùng

Chất thành sa mạc xác thời gian.

 

Hôm nay, những hạt cát vẫn rớt xuống không ngừng

Con người khóa mình trong xi măng và sắt thép

Hoặc tự chôn vùi  mình trong chiến tranh và nước mắt

Mà quên gửi giấc mơ nhân sinh rực rỡ ánh mặt trời

Đầy tiếng chim véo von chở hương hoa vào cửa sổ.

 

Những hạt cát  nối nhau chưa bao giờ thôi ngừng chảy

Đứa bé lớn lên trong chiếc hộp đúc cho mình

Khí quyển ngập[NPT1]  tràn giáo điều, giáo lý

Chúng sẽ theo bước cha bỏ những giọt nắng vàng rơi trên lá

[NPT2] 

Chú dế dưới trăng mờ say chén rượu sương

Nâng đàn gửi buồn vui với cỏ.

 

Sa mạc…

Ba chiều không gian toàn thánh giá

Con người vẫn vác mình để tự đóng vào đêm.


 [NPT1]nghị thêm từ “của chúng”

 [NPT2]