Khát vọng dâng tràn - Nhiều tác giả
Như tin đã đưa, từ ngày 21/11 đến 05/12/2016, Hội Nhà văn Hải Phòng đã tổ chức Trại sáng tác Văn học “Biển Đảo và Thiếu Nhi” năm 2016. Kết thúc Trại, BTC đã nhận được 01 tập thơ và 45 bài thơ của các hội viên gửi về.
VHP xin trích giới thiệu cùng bạn đọc:
Các hội viên dự Trại sáng tác chụp ảnh lưu niệm cùng khách mời đến từ Hội VHNT Móng Cái, Quảng Ninh
Nguyễn Đình Minh
VÒNG TAY MÀU DA
Lũ trẻ đủ các màu da
Chạy trên chiều vàng Sa Vĩ
Tiếng cười thành hương của bể
Bàn chân trên cát nở hoa
Lũ trẻ đủ các màu da
Hòa chung một màu xanh biển
Trong vòm ngực trần tràn nắng
Quả tim rất đỏ thầm thì
Lũ trẻ đủ các màu da
Thả hồn bơi vào vô tận
Sóng nối vai mình kề sóng
Kéo bầu trời thêm bao la
Lũ trẻ đủ các màu da
Làm thành ngày không biên giới
Lời yêu nồng nàn hương muối
Trái đất chín vào thơm say.
Bãi biển Sa Vĩ, tháng 11/ 2016
Bùi Thị Thu Hằng
CON TẦU
Thậm thà thậm thịch
Kêu suốt đêm ngày
Cái miệng chắc đói
Ăn mòn đường ray
Có khi tàu ốm
Gỉ sắt rắc vàng
Như mồ hôi đổ
Dưới trời nắng chang
Cái bụng đa mang
Chứa toàn là khách
Đôi mắt lo toan
Mở to lấp lánh
Bé yêu tầu lắm
Khi nó băng qua
Chìa tay vẫy vẫy
Tiễn người đi xa
Phạm Thuỳ Linh
BÉ VẼ TRANH
Bức tranh của bé
Nền toàn màu xanh
Mây trời long lanh
Cá to, cá nhỏ
Mặt trời đo đỏ
Lấp ló sau mây
Có cả bụi cây
Xanh tươi bên biển
Bé vẽ bến cá
Dăm chiếc thuyền xinh
Có người kéo lưới
Trong ánh bình minh
Nhìn lại bức tranh
Bé băn khoăn mãi
Góc này trống trải
Cần thêm gì đây…
Bút vẽ trong tay
Bé cười rạng rỡ
Hình em gái nhỏ
Lon ton theo cha
Bến ở gần nhà
Mẹ thường dẫn bé
Ra đón cha về
Khi thuyền đầy cá
Vậy là đủ cả
Có mẹ, có cha
Có biển khơi xa
Có thuyền, có lưới
Có tiếng mẹ gọi
Bé dạ râm ran
Ánh nắng rực rỡ
Hắt những giọt vàng.
26/11/2016
Nguyễn Hồng Văn
BƯỚM
Nhà bướm ở cánh đồng hoang
Bạn bướm là những chàng, nàng ham chơi
Nhiều con bướm đẹp tuyệt vời
Chợt trông dễ khiến nhiều người mê say
Người bắt bướm ép sổ tay
Người mua hình bướm cài ngay mái đầu
Nhưng mà em có biết đâu
Ông bảo: Loài bướm từ sâu hoá thành!
Mải chơi, chểnh mảng học hành
Làm sao có thể trở thành trò ngoan?!
Nguyễn Thị Thuỳ Linh
LỐC
Qua cơn gió anh lớn lên thành lốc
Nhấc bổng em giữa vòi rồng
Thanh thản khi nghĩ mình từ biển
Được xoay tít cùng cá, vỏ sò, mòng két…
Cánh tay anh cuộn cơn gió rít
Một nửa em những hạt sóng li ti
Một nửa em những vầng mây chưa ráo nước
Nỗi đau hình phễu nối trời với biển
Ta nối vào nhau giữa cuồng phong
Trong lòng em một bờ cát khô còn lại
Trong ngực anh nhiều sinh vật biển lành hiền
Qua cơn gió ta lớn lên thành lốc
Mới hiểu đại dương nén nước mắt triệu năm
Giữa sóng thét, giữa bình yên vô tận
Một lá cờ đỏ thắm vươn lên.