Tục ngữ ở làng

Chập tối đằng Đông nhay nháy chớp vọt cày

Mưa sẽ rủ nhau về  tầm gà gáy

Mái rạ tựa vào tre, cùng căng mình chống bão

Khi ánh hung quang nhuộm chiều ráng mỡ gà

 

Con chuồn chuồn bay cao chở nắng hạ về

Vầng trăng quầng nhắc mùa cày ải

Sông tràn ngực chở phù sa…

Chan màu cho châu thổ

Cây lúa nước tảo tần sinh hạt gạo nuôi quê.

 

Nghĩa xóm tình làng, đùm bọc sẻ chia

Nhưng khi giặc đến nhà thì đàn bà cũng đánh

Dẫu cha bí, con bầu đều nở từ trăm trứng

Cũng lòng khế, lòng chanh cũng một dạ bưởi bòng.

 

Đạo lý vắt ra từ thăm thẳm hồn làng

Như hạt nước giếng đình, như hương sen tở mở

Đầu rau chụm chân kiềng ngàn năm truyền lửa

Măng mọc cạnh tre già

Theo đó mà xanh…

 

Và tục ngữ cứ sinh sôi cùng với lúa đồng

Tầng ẩn lẽ huyền vi trời cao,

Tầng hiện lý chân tình đất thấp

Ta chợt hiểu giữa trăm cuộc chuyển dời, làng vì sao không mất

Dù bao phen nghiêng đổ những ngai vàng.