Viết cạnh tháp vàng
Tháp chọc vào mắt trời ngông ngạo
Từng xen ti mét vuông khoe rực sắc quyền năng
Mùi vàng tẩm sang cả ngôn ngữ diễn văn
Sáu mặt không gian vang tiếng vàng ngự trị
Khách bị đóng băng, lặng im… như bầy cá
Nóng giữa hạ co ro giữa cái lạnh của phòng vàng
Trong thế giới trưng khoe tột đỉnh giàu sang
Tôi chao đảo, thoáng mơ hồ hồn lẫn xác
Sợ hơi thở mình
Và trên tay mình, cây bút
Sẽ làm không gian chìm ngập nước, mực vàng?
Gắp một miếng thức ăn
Lại giật thót, thịt mạ vàng!
Nếu không kịp bám vào hạt sen trong bát canh sen
Tôi có thể hóa vàng đông cứng
Sen gọi tôi về đồng quê chiều mưa, sớm nắng
Nơi có mùi thơm rơm rạ lẫn hương bùn.
Vội đứng lên, thoát khỏi thế giới vàng
Chạm trên phố tiếng rao hụt hơi vã mồ hôi nóng
Lửa phượng ngày hè vẫn cháy vô tình
Trưa rụng đầy tiếng ve kêu khản giọng
Chiếc cần câu bên hồ thả mồi vào trong sóng
Oằn cong mình giữa nắng chang chang.
Giảng Võ, 20 tháng 6 năm 2023