Có thể bạn quan tâm
Người thày giáo làm thơ
Báo Tuổi trẻ Thủ Đô số 541, ngày 15/6/2009.
Thày giáo Nguyễn Đình Minh - Hiệu trưởng trường THPT Nguyễn Khuyến (Thành phố Hải Phòng). từng có nhiều năm là cán bộ giảng dạy trường trường CĐSP Điện Biên. Thầy tâm sự:“Tôi có ba điều yêu thích: dạy văn, làm thơ và làm quản lí”. Hỏi làm sao Thày có thể làm được nhiều việc như vậy, bí quyết là gì? Trả lời:” Khả năng chỉ là điều kiện, lòng say mê mới là quyết định. Làm gì cũng phải chi chút tích luỹ để có vốn. Trong mọi việc hãy nhớ về quy luật Nhân - Quả. Đừng nghĩ Nhân -Quả là duy tâm. Nhiều Nhân tốt thì lắm quả thơm. Và nhất thiết phải nhờ vả được công nghệ thông tin thì mới có thể cướp được thời gian của tạo hoá”. Về khả năng quản lí của Nguyễn Đình Minh, ông Đỗ Thế Hùng – Giám đố Sở GD – ĐT Hải Phòng từng nhận xét: “Nguyễn Đình Minh là nhà quản lí sắc sảo, năng động”. Về thơ Nguyễn Đình Minh, nhà thơ Kim Chuông trong “Hành trình với câu hát ngày xa ” viết: “Nguyễn Đình Minh mang một hồn thơ vối lối đi chân thành, bình dị. Anh hăm hở đem mình đến với ngoại giới để tìm lấy phút va đập, để được nghe chính câu hát của lòng mình ở ngày xa, ở năm rộng tháng dài, ngắm nhìn và nghĩ ngợi”. Nhà thơ Thi Hoàng (Hội nhà văn Việt Nam ) thì đánh giá: “Không làm rối vấn đề dù chạm đến những vùng nhận thức sâu kín, tế vi. Ý và tứ ăn nhịp đan xuyên vào câu chữ mà giãn bày tâm trạng. Nguyễn Đình Minh không chủ tâm vào vô thức cộng đồng hay ý thức cá nhân, cứ để cảm xúc tự nhiên của mình làm sống động những hình ảnh, ngõ hầu bảo đảm cho những điều mình muốn viết ra chân thực.
Báo Tuổi trẻ Thủ đô trân trọng giới thiệu bài thơ của Nhà giáo Nguyễn Đình Minh.
Thanh Thảo thực hiện
TỰ TRÁCH DƯỚI CHIỀU QUÊ
Ai gắp miếng hoàng hôn bỏ vào trong bát rượu
Diều căng dây đan yếm trắng cho chiều
Chuông từng giọt tan giữa trời cao vợi
Có giọt nào rơi xuống rượu trong veo?
Ta rưng rưng nhấp men đồng ấm lửa
Uống hồn quê thơm giữa bát sành
Chợt buốt nhói thời bon chen phường phố
Nửa đời ngưòi tóc bạc đuổi hư danh.
Cơm muối trắng,cá ngần,nước trắng
Gió đằm khoang thuyền êm ả sông trong
Vó bè kéo căng vàng sắc ráng
Bao bạc tiền bỗng chốc hoá thành không.
Đi suốt đời người mới tìm ra quê mẹ
Mảnh trăng cong vẫn mắc ngọn tre làng
Nơi tôm,cá nuôi ta từ tấm bé
Cây khế góc vườn kể chuyện túi ba gang.