Thức cùng với lửa
Tôi đã thức với đêm làng ủ hồn truyện cổ
Mang cá bống về, nuôi mơ ước ở trong chai
Treo giấc mộng ấu thơ vào cánh chim trời
Rồi đứng đợi chim về… mòn chân bên gốc khế.
Những khát vọng bay mất tăm, chỉ còn gió quẩn trong tà áo
Gửi trả ấu thơ tôi bài học đầu tiên
Rằng, bóng tối cõi người như một tấm gương đen
Soi quằn quại những cơn mơ nơi truyện cổ nảy mầm, ca dao bén rễ
Tưởng chân ở trên đầu, chỉ vài bước tới trời xanh luôn mở cửa
Tự ám thị ru mê… chữa định mệnh cho mình.
Trong những khuya sâu lặng im trước lửa
Thương hồn hạc bị đóng đinh, đày đọa ở sân đình
Xót thân ca dao nổi chìm trên đồng nội
Đất nước bao đời… lông ngỗng cắm cờ tang.
Lòng mẹ dệt túi ba gang,
Đón khát vọng truyền đời hình bông lúa
Thức đợi qua đêm…
Vẫn mùa lép bẽ bàng…
Tôi như con chuồn chuồn
Theo truyện cổ, ca dao lấy lòng yêu mà báo bão
Giải bài toán viễn xưa, tìm đường đi đến ước mơ người
Chỉ gặp chiếc đầu mèo mẹ vùi bên gốc khế
Còn ẩn số vẫn hư vô trong thăm thẳm lòng trời.
Làng Cổ Am, thanh minh 2016