Bay giữa thơ ngây
Những cánh diều đuôi én tuổi ấu thơ
bơi giữa nền trời
như chú cá con trên mặt ao xanh biếc
khao khát nỗi ra khơi
gieo mầm vào những cơn gió mát.
Những cánh diều phiêu bạt miền mộng du
cứ ngỡ đã xa xanh là chót vót
cười cợt mây ngang tầm tay
ngạo nghễ tầm cao với đất
quên đi, trời là chiếc hố đen đựng đầy bão táp
và gió bất chợt ngừng.
Bầu trời của diều là một cái lồng
và cánh bay... thật khó tin.
lại chính nhờ sợi dây trói chặt
tiếng sáo du dương chưa bao giờ biết mình bị nhốt
diều một đời lạc mãi lối thơ ngây.