Sóng Khâu Vai
Tiếng vó ngựa vỗ vào mây bậm bịch
đường Khâu Vai giăng chỉ rối mơ hồ
hoàng hôn rót máu chiều trên những thân Sa Mộc
người đến tìm
giấc mộng những ngày xa.
Đâu rừng ngả nghiêng say theo lời khèn lá
vít rượu cong có lửa cháy bờ môi?
giờ nước mắt…
rơi đến bầm dập đá
đỉnh gió, trăng già nhen mảnh đơn côi.
Những mê muội ngàn năm dồn ứ lại
để lòng thung quánh đặc thành hơi
những lối mòn,
vết chân trên cỏ dại
hóa câu thơ xót đắng dưới trời.
Lửa rần rật đốt đêm thao thức
soi Khâu Vai hư ảnh một tượng đài
hoa cải mang buồn thương về trời
cay cực nỗi rau răm ở lại
vòng xoắn ốc cứ muôn đời sâu mãi
trái tim đa tình
đeo nặng kiếp Khâu Vai!