Chùm thơ đăng trên Báo người Hà Nội
Chùm thơ đăng trên Báo người Hà Nội, cơ quan của Hội LHVHNT thành phố Hà Nội - Số đặc biệt chào mừng ngày giải phóng miền Nam 30/4. Kèm theo chùm có bài bình luận của nhà thơ Đoàn Mạnh Phương.
Đêm nguyệt thực
Hoa nói về mình bằng hương
Dù hương vô ảnh
Lá nói về mình qua gió
Dù gió vô hình.
( Không lẽ tình yêu nói về mình
Bằng thứ nước Axít ăn mòn
làm cho vành trăng khuyết
Và vết sẹo thời gian
tru lên từng cơn bão lốc.
Và không lẽ tình yêu nói về mình
Bằng ánh sao bẳng rơi vào hố đen bất lực)
Biết hoa sẽ tàn
Nhưng không giữ được hoa.
Bằng nỗi kinh hoàng đêm nguyệt thực
Bóng tối nuốt từng miếng sắc màu trái đất
Gió lạnh trượt qua lòng tay
Trôi về cõi mịt mùng.
Tản mạn chiều
Văng xuống chiều ngập ngừng
Những ý nghĩ như kèo vênh mộng
Xúc cảm đan dây leo rừng rậm
Mặc hoàng hôn thiêu
Thành một đống than hồng.
Trơ tẽn giữa mênh mông.
Leo lét mấy ngôi sao bị cớm
Như chùm đom đóm
Bị bầu trời bỏ quên.
Người đi đường
tranh nhau đi trước
Cố thoát không gian ngày đang giãy chết
Để vào… đêm.
Bất ngờ, một vành trăng
Rờ rỡ sáng và tròn đến vậy?
Hình như không!
Mà do lòng ta tròn lại
Cái bóng bình yên
Tựa gốc tre làng.
Không thời gian
Gió đại ngàn bồ kết
Tỏa hương
Cánh bướm ngậm đóa hồng
Trào mật ngọt
Hồ thu lim dim sắc biếc
Gió liếm trên những ngọn đồi
Man dại
Bình nguyên mềm phập phồng hối hả.
Mây trinh nữ
Quyện trên những gò trăng
Nhạc dế mèn
Run run lan qua cỏ biếc.
Lốc
Xoáy vào lỗ hổng thời gian
Rạo rực buốt tê khám phá
Miền hoang sơ nguyên thủy
Dung nham trào
Phả hầm hập đam mê
Trái tim tự tan ra
Chảy thành mật thiên đường vĩnh cửu
Mặc thời gian của thế giới đi qua.