Chùm trên Văn Nghệ Hà Nội số 44 ngày 2/11

Chùm bài Trên Báo văn nghệ Người Hà Nội - Cơ quan Hội LHVHNT Thành phố Hà Nội số 44 ngày 2/11/2012
........................................................

Đêm rác

Những vô cảm chất thành rác bên đường
Còn cỏ tự ném mình vào trong rác
Trăng lướt vội, lo long lanh thành nhem nhuốc
Gió chạy qua, sợ vấy tanh hôi
Cỏ nhỏ nhoi
Cắm rễ xuống cỗi cằn tìm chất sống
Lá hổn hển cố xanh trong bụi bặm
Trong chất chồng những khạc nhổ lên men
Những mục nát cũ mèm
Bòn giọt nắng.
Cỏ câm lặng
Dưới trời
Quằn quại nỗi sinh sôi
Tê buốt sương mù
Quấn vào đêm lề đời gầy guộc
Chút mầm xanh ngơ ngác
Nghe dế mèn
Hát khúc hát hồng hoang.

rac1
Gọi em

                                   Gió đưa cây cải về trời
                             Rau răm ở lại chịu đời đắng cay
                                             (Ca dao)

Trái tim anh ủ lửa trong trái pao
Em không bắt, trái pao rơi xuống đất
Tình anh như khói về trời
Như cánh chim hoang phiêu dạt.
Em không yêu anh thì thôi
Nhưng nhớ yêu chồng
Suốt kiếp.
Em vẫn trong anh nơi nỗi nhọc nhằn
Chân trời ngày cũ
Hoa cải vàng xa xăm
Theo gió vuốt lên ngồng.

Anh chỉ có một trái pao
Ném đi một lần là mất
Em không yêu anh thì thôi
Nhưng nhớ thương con
Trọn đời
Em vẫn trong anh nơi năm tháng nổi trôi
Áng mây tinh khôi ngày cũ
Hoá thành mưa lũ
Rơi xuống ruộng tình
Rau răm nay đã lên xanh.

rac2
Chiều Thành cổ

Dấu tích đạn bom còn vương Thành cổ
Nơi bức tường thành đổ vỡ phong rêu
Bóng ngả xuống, bóng cũng thành loang lổ
Bảng lảng ngàn năm mây trắng giữa trời.

Thành cổ chiều nay đỏ lời tử sĩ
Thanh sắt chảy cong như hoá thạch giữa trời
Người lính chiến trở về cát bụi
Thạch Hãn nghẹn ngào tức tưởi máu trôi.

Nơi vết sẹo hữu hình giữa lòng đất nước
Vết sẹo vô hình nơi trăm vạn trái tim
Chưa có một ngày thôi tê buốt
Nỗi đợi chờ vô vọng đến mòn đêm...

Xin nhẹ bước cho bao người yên nghỉ
Những anh hùng. Những người lính bên kia
Dẫu lầm lạc cũng da vàng máu đỏ
Cũng đã rồi... đá sỏi dưới sao khuya.

Những bình luận, xin dành cho lịch sử
Trái tim tôi run rẩy dưới chân thành
Xương cốt nào đã tìm về quê cũ
Hay vẫn còn u uẩn giữa  mờ xanh ?

Những phán xét, thôi nhường cho hậu thế
Khói nhang thơm xin hãy tỏa giữa trời
Mong cuộc sống yên bình như nôi trẻ
Thơm hương đồng và tiếng mẹ à ơi...

rac3