Gặp bạn ở cuối trời
Có gì làm ta buốt nhói
Bao người quen cũ xa rồi
Cố nhân chung thời lầm lụi
Bây giờ tóc bạc như vôi.
Nụ cười dù không có tuổi
Vẫn không dấu được nếp nhăn
Dấu tích nửa đời bươn trải
Hằn trên gương mặt nhọc nhằn.
Thương nhau ướt đầm vai áo
Tay trong tay chẳng muốn rời
Chuyện của những ngày rau cháo
Bầu thương bầu nhớ đầy vơi...
Bỗng dưng lòng ta se lại
Dù rằng đã quá xa xôi
Ánh mắt của thời trai trẻ
Từ lâu rụng xuống núi đồi.
Một quãng đời như ảo ảnh
Bùa mê trót uống mất rồi
Khuôn chặt kiếp người hữu hạn
Ngàn lau hun hút cuối trời.
Nếu ngược thời gian trở lại
Bạn ơi có đến miền tây
Nơi sông Đà trôi mê mải
Mùa ban nở trắng chân mây?
Rượu nồng thôi nào dốc cạn
Buồn vui cũng đến thế thôi
Chấp gì một ly cay đắng
Chuyện xưa đã quá xa rồi.
Ngày mai kẻ về người ở
Cuộc đời bãi bể nương dâu
Đâu cũng bầu trời nắng lửa
Riêng gì một mảnh Lai Châu