Những bài thơ được giải năm 2011

Gió xưa, bến cũ
(Giải  Nhất cuộc thi sáng tác nghệ thuật về đề tài kỷ niệm 50 năm thành lập
đường Hồ Chí Minh trên Biển do Hội liên hiệp VHNT Hải Phòng tổ chức).

Lặng lẽ…Không tiếng còi chào bến
Những con tàu đè sóng lướt trong đêm
Chỉ có gió mang lòng người đưa tiễn
Những ngôi sao trôi mặt nước nổi chìm.
Trùng dương không xanh mà tanh mặt bom mìn
Mắt Hòn Dấu âu lo nhìn biển thẳm
Ngoài khơi xa, mưa nguồn chớp biển
Đoàn tàu đi bằng năng lượng trái tim.
Sóng vô hồi thôi thúc hướng về Nam
Dẫu kim la bàn vạch một chiều phương bắc
Dẫu biển đen rập rình cái chết
Niềm tin bừng lên thắp sáng mặt trời.
Khi ra khơi mới hiểu trùng khơi
Thấy gần trời hơn, nhưng trập trùng bão tố
Hiểu Thái Bình Dương có đoàn tàu không số
Đè sóng đi theo nguồn sáng ánh sao vàng.
Để lại sau mình vi vút gió hàng dương
Lời tỏ tình ngập ngừng vương mắt lưới
Dáng mẹ nghiêng xiêu trong gió chiều bạc muối
Vòm ngực trần còn đọng tiếng ve ngân.
Hiểu con đường đi có muôn vạn lạch luồng
Hoàng hôn phủ tím bầm con đường máu
Chiều cháy đỏ những lời tử sĩ
Hồn cốt vẫn còn thầm lặng dưới sao khuya.
Chân Nghinh Phong1, nghe gió thầm thì
Câu chuyện xưa rung trong bài lịch sử
Đồng đội bao người không trở về bến cũ
Tiếng còi tàu vẫn gọi ở xa xăm...
------------------------------
Đồi Nghinh Phong , nơi có bến tàu K15.
1008020truc
Điều gặp ở thơ Người.
(Giải Nhì cuộc thi sáng tác nghệ thuật về đề tài  Hồ Chí Minh
do Hội liên hiệp VHNT Hải Phòng tổ chức  từ 2007 – 2011).  

Đêm Thạch Hào, Đỗ Phủ viết về chiến tranh bằng nước mắt
Nhà lao Tân Dương , nghe trẻ thơ vỡ oà tiếng khóc
Người thốt lên câu thơ bằng máu của trái tim vỡ đau.
Trước vầng trăng Lý Bạch cúi đầu
Người gửi lòng yêu sẻ chia với người bạn tù từ âm thanh tiếng sáo
Buốt nhói thương hồn hoa hồng nơi ngục tối
Qua chấn song nhà tù khao khát tìm trăng…
Chúng ta quen cúi lạy trước mênh mông
Mà quên mất mênh mông bắt đầu bằng những gì bé nhỏ.
Đêm sông Đáy giữa sương khuya bàn quân sự.
Người là nhà thơ hay vị tướng cầm quân?
Một lão nông dắt trẻ xách bương
Chiếc áo chàm khoác tầm lãnh tụ
Những nét đời thường dung dị
Có một thời ta cứ cố lãng quên
Người là người chứ không phải thánh nhân
Cũng cậu bé làng Sen cũng mải mê đèn sách
Cũng phu tàu cũng người quét rác
Mồ hôi nhỏ dài suốt một đời đi...
Ta gặp người nơi mỗi vần thơ
Lung linh bức tượng đài phi vật thể
Chẳng có vàng son,chẳng cần tô vẽ
Như núi, như mây, như suối hát trong ngần.
Giữa mênh mông đồng loại ngập chìm
Mây u ám đầy trời đêm mất nước
Bông sen nở, nở trước mùa một chút
Đã bừng lên tự hoá mặt trời .

                   Làng Sen hè 2009