Những suy tư từ miền lịch sử

chùm thơ Nguyễn Đình Minh

Hai cuộc kháng chiến vệ quốc vĩ đại của dân tộc đã trở thành nguồn cảm xúc bất tận cho thi ca thế kỷ XX và vẫn còn vọng vang mãi mãi. Thế hệ những người sau chiến tranh, có thể không cầm súng nhưng những rung cảm về thời quá khứ oai hùng vẫn là mạch nguồn chảy mạnh mẽ sôi động trong trái tim họ.

 

 

Nguyễn Đình Minh

 

Xác máy bay trên nóc dinh tổng thống

 

Khô quắt như xác phơi con chuồn chuồn

Nắng nhiệt đới đỏ nóc dinh Độc Lập

Đâu rồi vùng biển lửa, tiếng gầm rú kiêu hùng

Đâu rồi những không gian bão táp?

Mà bây giờ những cánh quạt rũ buồn

Khi tiếng súng đã lặng im

Và chiến tranh chìm sâu dưới tầng cỏ mọc?

 

Giá hiểu trời cao còn có trời xanh khác cao hơn

Để ngộ ra những điều được mất.

Giá nghe được tiếng đất kêu than

Thấu nỗi niềm cỏ xanh thổn thức?

 

Bóng trùm lên cả một vương quốc

Lệnh nghiêng một góc trời

Lúc ra đi không xứ sở quê hương

Hai bàn tay buông xuôi không có một hạt cát

Hồn bơ vơ nơi tuyết trắng xứ người.

 

Ngang dọc, điên rồ trong vũng mơ ngộ độc

Vẫn ngỡ bầu trời!

Bay đến chín tầng mây tưởng hóa chúa muôn loài

Sao có thể quên

Đã con người không thể nào hóa chúa?

Sài gòn tháng 7/2013

 

Hãy ghé Pha Đin

 

Nơi tiếng hú bắc thang nối trời với đất

Pha Đin,

Đường bụi đỏ vòng vo như chỉ rối

Ai buông trên thổ cẩm sắc chàm,

Tiếng vó ngựa vỗ vào sương bậm bịch

Lưng đèo đổ trắng Hoa Ban.

 

Pha Đin, một thời thành đường đi đánh giặc

Bước đoàn quân đè núi ở trong mây

Vòng bánh xe thồ cướp thời gian vượt dốc

Vận nước đặt trên những cặp vai gầy

 

Trang sử viết về những ngày hoả tuyến

Còn đẫm mồ hôi và vệt máu bầm

Hồn Việt mỗi cung đường ra trận

Kiêu hãnh ngời ngời trong những tiếng thơ rung

 

Nơi trái tim vì yêu tin đã hoá thành thần thánh

Nâng tổ quốc bay lên từ máu lửa chất chồng

Vang dội quân reo Điện Biên giờ thắng trận

Đồng vọng tiếng trầm

Từ gió Pha Đin.

 

Hoa ban ơi còn những gì chưa kể

Về nỗi đầy vơi trong chóp đỉnh sa mù?

Còn ta trách mình để cơn mơ bé nhỏ

Che khuất vòm trời lấp lánh những ngày xa.

 

Chập chùng núi, mịt mùng rừng

và đặc trời bom giặc…

Mạch đường vẫn băng xuyên như máu phải về tim

Nếu ai đó còn băn khoăn về tình yêu tổ quốc

Xin một lần hãy ghé Pha Đin.

Tuần Giáo tháng 5/2010