Tết nhớ mảnh quê

 

Mảnh quê nấm đất hóa Thần

Gốc cây Phật tọa, ngoài sân Tiên về

Thánh còn gửi lửa bờ tre

Tứ linh hiện xuống say mê hội làng

Đá bia xây móng ngai vàng

Cánh cò bay lả trong ngàn khúc ru

 

Mảnh quê, nơi ấy Thày, U 

Kiếp người hằn dấu nắng mưa lặn vào

Câu thơ gọi sáng ngàn sao

Trăng lồng vào tiếng đồng dao đêm hè

Quặn mình cong mãi sông quê

Lúa vàng như một lời thề ngàn năm

Hương sen thơm cả bùn tanh

Mắt ai lúng liếng đọng thành nhớ thương…

 

Nổi nênh biết mấy đoạn trường

Thân như hạt bụi vô thường cuồng mê

Nếu không neo vịn mảnh quê

Thì ta trôi đạt, biết về phương nao?

 

                  Chiều 30 tháng Chạp năm Quý Mão