Tiếng buồn chợ trưa

 

Lơ phơ vạt đất đầu làng

Rổ khoai, rá tép, gánh hàng rau dưa

Chợ gầy như một mảnh trưa

Con tôm thì xác, tàu dưa thì cằn

Gạo vun đầy thúng nhọc nhằn

Những lo toan, nỗi trở trăn dạ người

Quê còn có mỗi nụ cười

Đem ra vá víu góc trời già nua.

 

Dầm chân hứng nắng, đội mưa

Đồng tiền ra giá trả đùa, hỏi chơi

Dốc lòng vồn vã chào mời

Phận rau dưa vẫn bời bời rau dưa

Trăm người bán, nhúm người mua

Tiếng buồn đọng lại chợ xưa rã rời

Cái nghèo đâu chịu nghiêng vơi

Ngàn năm chẳng hỏi được trời nguồn cơn?

 

Ta chưa kịp bán cô đơn

Đã tự mua cái sầu hơn cả sầu

Chợ tan, nắng vỡ trên đầu

Mơ hồ bước gió qua cầu… gió trôi.