Tìm người lấy kinh
Loài ngưòi vào thế kỷ 21 lại mắc quá nhiều trọng tội, Cứ theo như các sứ giả rao truyền thì đây sẽ là nguyên nhân tận thế. Để cứu loài người, các thần thánh trong thế giới siêu nhiên thỉnh Phật Như Lai xuất bản tiếp bộ kinh Tam Tạng mới viết để loài người học tập thì mới qua kiếp nạn. Khốn nỗi, Kinh thì có nhưng không tìm đâu ra người đại diện đi lấy, vì Như lai vẫn khăng khăng người đó phải có phẩm hạnh như Đường Tăng khi xưa mới được.
Các thần thánh bàn nhau, nhất trí rằng, thôi bây giờ có máy bay chẳng cần đến Tôn Ngộ Không làm gì, con khỉ ấy giỏi thì giỏi thật nhưng nhiều lúc cũng bất lực lại phải can thiệp mất thời gian. Cũng chẳng cần quẩy hành lý vì chỉ cần 1 cái USP thu hết kinh là xong, hoặc gửi qua mail bọn yêu quái cũng chịu. Nếu chúng tung vi rut thì mắt Như Lai khác gì bức tường lửa. Do vậy không cần Họ Chư và họ Sa làm gì tốn kinh phí và bọn đó giờ đã lên Phật cả, lại mấy trăm nghìn tuổi lụ khụ cả rồi nên điều đi khó lắm.
Cuối cùng vẫn ngớ ra vì chọn một người như Đường Tăng thì bói đâu ra, 6 tỷ người nhung nhúc trên mặt đất đều một lũ háo danh háo lợi, háo sắc cả… tưởng như đã “bó tay.com” thì Bắc Đẩu nói “Kỳ này hạ giới hay có trò thi chọn sếp, có lẽ ta bắt chước trần tục thử làm xem”. Sau khi nghe Bắc Đẩu trình bày mô phỏng kiểu thi của hạ giới, các thần thánh đều nhất trí cả và cho đó là mưu thượng sách.
Thực ra thì rất đơn giản. Đầu tiên Bắc Đẩu rao trên Website Thiendinh.com rằng ai là nam giới, người phàm tục đi sang Tây Trúc lấy kinh thì sẽ được hoá Phật, kèm theo là một vị trí làm Bộ trưởng bộ Du lịch chính phủ thiên đình, mặc sức đi mây về gió và tổ chức các nhà hàng khách sạn từ đất lên trời, vì trời mênh mông, đất không thiếu như hạ giới. Tuyển nhân viên phục vụ mặc sức kể cả tiên nữ và vàng bạc cổ phiếu… tha hồ mà thu.
Ngay lập tức, trang Wesite nhà trời đăng ký bản quyền 6 nghìn tỷ Megabai mà chật cứng không chứa nổi thư đăng ký. Thượng đế được tin gọi Bắc đẩu lên quở rằng: “Ngươi mất lòng tin vào con người rồi. Việc khó như thế mà đơn đăng ký làm vỡ cả trang Website ra, đủ biết loài người hăng hái làm việc thiện như thế nào”. Các thần đều đỏ mặt cả vì đó cũng là lời Ngọc Đế quở các thần. Bắc Đẩu lui ra phòng Hội thảo khoa học chửi :
- Mẹ cha nó chứ, bọn người có 6 tỷ, mỗi đơn đăng ký theo mẫu có 1 trang văn
bản đáng kể bao nhiêu. Hoá ra chúng nó tự sinh ra hàng trăm tỷ thế giói nữa à.
Hội đồng khoa học yêu cầu Bắc Đẩu nêu ngay quy chế thi, vì thấy khó là các thí sinh rút bớt lập tức và tỷ lệ “Chọi” sẽ giảm thôi. Và bổ nhiệm Chư Bát giới làm Chủ tịch HĐ ra đề với yêu cầu đề ra là để chọn nhân tài. Bát giới vâng mệnh đi chọn đề thi ngay. Sau khi bàn bạc với chủ tịch Hội đồng ra đề thi kỹ lưỡng về độ khó, bảo mật… ngày hôm sau nội quy thi được ban bố “ Cuộc thi này dành cho các thí sinh là loài người giống đực ở hạ giới. Mỗi thí sinh được đăng ký tham gia một lần. Khi vào phòng thi phải cởi trần truồng và đeo một chiếc trống để che bộ hạ và theo lệnh của giám thị, làm theo yêu cầu của đề. Giám khảo sẽ chấm điểm trực tiếp”. Mặc dù quy chế thi kỳ quái vậy, nhưng đến ngày thi, cả trái đất là một trường thi. Từ cha sinh mẹ đẻ quả chưa có ai tổ chức được cuộc thi quốc tế quy mô hoành tráng vậy. Sau khi vào phòng kiểm tra tư cách, hàng tỷ thí sinh giả nam giới và loại không phân biệt được giống đực hay cái bị loại, các thí sinh mới được vào phòng. Nam Tào đọc đề thi và Hằng Nga viết đề lên mây xanh. Đề thi có nội dung rất dễ chịu “ Đề bài : các thí sinh dự thi phải đi vòng qua một mỹ nhân là hoa hậu trái đất, trong tư thế khêu gợi hoàn toàn khoả thân. Thời gian làm bài không hạn chê, giám thị coi thi không được giải thích gì thêm”.
Mới đọc xong đề thì hàng triệu triệu tiếng “Bung! Bung!” đã nổi lên tứ phía, rồi bùng lên thành dàn âm thanh như sấm dậy đinh tai nhức óc. Một số vùng tạo ra địa trấn, khu vực Thái Bình Dương có sóng thần. Qua camera theo dõi, công an Thiên đình vội vào cuộc, kết hợp với giám thị là các thần tống cổ gần hết các thí sinh ra khỏi phòng vì tội chưa thi đã trượt! Và làm rối loạn trường thi vì hành vi cá nhân.
Mọi thứ tạm ổn. Ngọc Đế chửi “Mẹ cha cái thằng già lợn Chư Bát Giới vẫn còn tính dê, ra đề oái oăm thế. May mà chỉ tuyển thí sinh ở hạ giới, nếu không hôm nay trời sập mất”. Ban lãnh đạo hội đồng hú vía, lau mồ hôi trán và thở phào vì vừa hoá giải xong một sự cố thi hi hữu.
Cuối cùng còn lại toàn các hoà thượng. Xem cuộc thi, Ngọc Đế vui vẻ nói “Hoá ra cũng đúng, những kẻ trần tục kia sao xứng với mấy triệu cao tăng của Trẫm”. Bắc Đẩu thì lo lắng : “Dạ thưa ngài, nếu mấy triệu hoà thượng kia đỗ cả thì cũng chết, vì ta chỉ có một chức bộ trưởng và đất nhà trời để hàng triệu tay kia thu vơ, làm nhà hàng khách sạn, và bọn này còn làm cả chùa nữa thì lấy đâu ra đất?”. Ngọc Đế tái mặt, nhưng vội trấn an “Ngươi yên tâm, ta lại bắt chước thi ba vòng : thi hương, thi hội, thi đình để chọn một trạng nguyên. Vòng cuối, bài thi ta tự chấm nên lựa được sợ gì. Ngươi cứ nghĩ sẵn đề đi”. Bắc Đẩu gật đầu vơi hẳn nỗi lo.
Nhưng Bắc Đẩu không phải lo, các hoà thượng cao tăng lần lượt bị đuỏi vì có vị vừa ra khỏi tấm bạt che, nhìn thấy cơ thể nõn nà của mỹ nữ, thì trống dưới hạ bộ đã kêu “Bung!” rồi. Thí sinh nào cao thủ, thì chỉ cần nghe tiếng nói, ngửi làn hương toả ra từ người đẹp cũng đều nộp bài sớm chịu điểm không cả. Không những thế, nhiều thí sinh còn bị bắt lập biên bản vì tội mang Camêra vào quay lén. Lời khai trong biên bản ghi rõ “Em tính nếu thi trượt thì về còn có cái để xem cho đỡ thèm. Xem xong phát tán phim sex được ối tiền”.
Ngọc Đế với tư cách chủ tịch hội đồng giám khảo lo lắng : “Chết cha rồi, cuộc thi thất bại. Hoá ra ta không biết làm chủ tịch Hội đồng thi à, xấu hổ chết.” Nhưng Bắc Đẩu cười nói nhỏ “Ngài nhìn xem, trên sàn thi vẫn còn một hoà thượng anh ta vòng qua vòng lại hàng trăm lần, mắt như lồi ra, gân như vỡ ra nhưng vẫn cố làm bài tiếp”.
-Thôi, nổi trống thu bài thôi - Ngọc Đế vui mừng reo lên.
Một hồi trống kết thúc buổi thi vang lên giòn giã. Bắc Đẩu thay mặt thiên đình chạy xuống. Ngửi thấy có mùi khen khét, Ông không biết mùi gì, nhưng nỗi vui mừng đang trào dâng, ông vội cầm tay vị hoà thượng giơ lên báo thí sinh chiến thắng. Trong tiếng hô rung trời chuyển đất, Ông nói nhỏ vào tai vị hoà thượng “Bỏ cái trống ra, để cho Thế giới loài người và thần linh biết được sự chay tịnh của ngươi”.
- Tôi không bỏ được!
- Vì sao sợ xấu hổ à? đó là quy định công khai dân chủ minh bạch của khâu
chấm thi. Không bỏ ngươi sẽ trượt.
- Nó…nó xuyên thủng mặt trống mất rồi.