Cơn mưa chiều hạ
Những cánh cò chênh chao đi đón mưa về
Ánh chói chang trốn biệt tăm vào lòng mây chiều hạ.
Nước như nhuộm được màu xanh tơ lên ngàn mắt lá
Bằng ngàn vạn hạt rơi trong veo?
Buông thả giữa màn mưa, sen lộ nét hồng tươi
Đồng nội muôn âm sắc tự tình
Cất cánh bay vào tầng không hóa nhạc
Dưới mái hiên,
Có trái tim mỏng manh bất ngờ dính sét
Hoa phượng buông… châm lửa mắt người.
Sự sống nở rì rầm theo từng tiếng mưa gieo
Nghe mơ hồ…
Một miền xanh đang trào lên từ ruột đất
Gió tự thả rông, quậy rạt rào không gian nước
Thấy hồn mình thành cá lội thung thăng.
Mưa tạnh rồi, mưa ra biển về sông
Chợt ngộ ra
Mưa chẳng từ trời mà mưa từ đất
Có hạt ú tim giữa lòng ta long lanh như giọt mắt
Rồi một ngày bỗng nở thành…em.