Chùm thơ tết Bính Thân

Đứng trước mùa xuân mỗi người có những xúc cảm riêng. Với tôi, vẻ đẹp cổ xưa  vẫn luôn gợi  những hoài niệm đẹp, dẫu biết rằng nó đang và sẽ phôi pha. Xin trân trọng gửi đến bạn đọc trang Wb chùm thơ xuân đăng trên các báo và tạp chí mùa xuân Bính Thân, với nét cảm xúc chủ đạo này. Xin chúc Hạnh phúc viên mãn cho mỗi người.
 
 
Tết giữa nôi quê
 
Lũ chồi biếc trên cành, cựa mình nhí nhảnh bật xanh
Gió hà hơi ấm nồng, chùng chình đưa xuân về ngõ xóm
Mây tỉnh cơn ngủ đông, nở từng đàn chim én
Đào đốt vạn cánh hồng dẫn lối ra giêng
 
Trâu nghỉ việc đồng nằm nhóp nhép nhai rơm
Nải chuối vào mâm xoè tay ôm bầy quả
Cơm ủ ngấm chín men, trở mình dậy rượu
Mưa tìm nhau lất phất chạy bên thềm
 
Giữa khuôn xanh ngăn ngắt lá dong vườn
Nếp trắng mẩy thơm như sao trời gom lại
Chiếc bánh chưng gói một thời xa ngái
Truyền thuyết trở lại đời…
Đất mở hình vuông.
 
Tết xích lại những mảnh trời xa xăm
Dưới mái rạ, miếng trầu xanh têm vôi nồng sum tụ
Bồ rau chụm đầu lặng thầm giữ lửa
Trầm cháy hết mình dâng trời đất lòng thơm.
 
Báo Văn nghệ
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Chạm gió đầu đông
 
Gió bấc hiu hiu tẩm ngọt mùi ngô nướng
Ai đốt chiều gửi khói tới mênh mông?
Ngàn vạn dấu chân trần lộ hình hài trên mặt ruộng
Lưu nỗi mặn chua se thắt tấc hồn đồng.
 
Mưa bụi giăng rưng rưng như rây phấn
Mái rạ mở vòng yêu sum tụ bữa cơm đèn
Rơm kết kén bọc ta vào thơm nắng
Chim thiên di buông tiếng rụng ngoài hiên.
 
Ta chẳng còn là  mầm được chở che trong áo vỏ
Giữa nôi ấm trở mình nghe lộp bộp sương khuya
Đã biết mấy mùa đông phơi mình đời lá
Sấp ngửa, chòng chành, run rẩy kiếp phiêu du
 
Để  đêm nay rơi về miền ký ức
Bao thương nhớ khuất mờ sau những khoảng mờ sương
Bồ rau ủ lửa hồng trong mái bếp
Mẹ nghiêng xiêu gánh gió dọc triền sông…
 
Báo Người Hà Nội
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Chiều Tam Bạc
 
Ta như lạc vào trong thâm sâu cổ kính
Những mảnh rêu phong ủ mưa nắng một thời
Chiều Tam Bạc sương vương bịn rịn
Chút hồn Hải Phòng muốn gửi lại mai sau ?
 
Mùi ngô nướng… ai mang quê vào phố
The lụa ôm mềm, cháy mắt những eo thon
Nghe rạo rực tiếng mầm cây đang cựa
Từ cuối trời
Em đến với trăng non.
 
Phố cổ của ta nơi nhà ta ở đó
Như một câu ca dao sót lại giữa đời thường
Mây gối sóng mặt hồ chở đi niềm thương nhớ
Mưa bụi giăng mờ …
Giấu mặt một nàng xuân.
 
Báo Hải Phòng
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Một thoáng Kinh Kỳ
 
Phố xưa như  chiếc áo nhuộm nước nâu của mẹ
Bàng bạc mồ hôi và phảng phất hương trầu
Những vòm mái phong rêu cuốn lên trời bài thơ cổ
Để Kinh kỳ hoài niệm dưới mưa rây
 
Nét chữ ông đồ lại hiện hình trên câu đối hồng tươi
Tranh Hàng Trống dẫn mùa xuân vào ngõ
Mành thiên lý lung liêng
 buông  rèm ngoài song cửa
Bước thời gian giắng giữa những nụ cười

 

 
Đào châm nụ hồng lung liêng mắt Hồ Tây
Sóng mang hồn ngàn xưa về trong khói sương bảng lảng
Câu chuyện tình đường Cổ Ngư
thành mây trôi ngơ ngẩn
Cỏ ú tim
dấu những hạt mặt trời.
 
 
Tạp chí Doanh nghiệp & hội nhập