Tháng 5, thơ gửi học trò
Gửi tặng các học trò của tôi
Trường thật, sáng những căn phòng
Nhân ái một khuôn viên
như thánh đường ấm tình thương, chia sẻ
Trường ngoài đời, nơi núi cao hay tận cùng biển cả
mênh mông không gian và vô tận thời gian.
Mái trường thật, có phượng vĩ nở hồng, inh ả tiếng ve ran
Những gương mặt thiên thần giữa bầu trời mây áo trắng
Ngoài cuộc sống, trường vương đầy bụi bặm
Trò như nụ hoa trong cơn lũ nổi chìm.
Trường thật, học trò như mảnh giấy trắng trong
Dù có lúc nghịch hơn quỷ sứ
Đánh lộn nhau, trêu thày, đạo bài, trốn giờ chơi điện tử...
Vẫn nguyên trái tim hồng và mái đầu xanh
Vẫn có thày cô dạy dỗ khuyên răn
Trái tim mẹ ngày đêm mách bảo
Mặn tình chở che, dù đôi lần bị rầy la trách quở
Những thân tre già, căng sức bọc măng non.
Trường ngoài đời, muôn mánh cạnh tranh
Trí thông minh so găng cùng thủ đoạn
Người chân thật ngây thơ như ánh sáng
Kẻ dối lừa lẩn khuất vào đêm.
Trò trường thật như con thuyền trôi giữa dòng văn
Toán khó mấy cùng tìm ra đáp số
Con đường thẳng chỉ cần nét kẻ
Bí ẩn nào cũng trong sách giáo khoa.
Trò trường đời nắng lửa, mưa sa
Lo trả bài thi, suốt kiếp người quăng quật
Con đường thẳng đâu phải là ngắn nhất
Bài toán cuộc đời,
Vẫn bí ẩn vẫn trêu ngươi!
Thày ở trường đời, muôn mặt muôn nơi
Dị dạng hình hài, trắng đen, giả thật
Là roi quất thẳng tay khốc liệt
Là những mặt băng tê buốt tim người.
Trò trong trường, mơ ước những điểm mười
Trò ngoài đời, điểm 5 đã thành niềm khao khát
Mỏng manh lá dưới trời bão táp
Nhan nhản mái đầu bạc trắng tuổi ba mươi.
Trò trường thật, nở những nụ cười
Khi điểm bài thi rạng màu son đỏ
Trò ngoài đời,
Lấy điếu văn thay bài thi cuối khoá
Lời tiếc thương, phê sáo rỗng vô hồn.
.
Đời học trò trôi suốt kiếp sinh tồn
Học phí nộp, tổn hao như mất cắp
Mồ hôi, máu, hoà cùng nước mắt
Ai cũng nhập trường dù biết gặp mê cung.
Bài toán cuối cùng mang một đáp số chung
Là sáu mảnh gỗ rừng chôn vào lòng cát bụi
Xếp bằng lại những nhục vinh thành bại,
Trong tiếng trống trường...
tan giữa mênh mông.