Or are we dead?

The sky wraps up all the planets

 

Even if there are crazy Comets, despite their  carrying the dead stars.

The seabed can tolerate millions of rivers pouring in the sea

Whether clear or muddy

 

Nature has made the rules

Each floor is higher, the love is wider and bigger

But man is in a high position,

In their hearts grow hills of knives and mountains of spears

How many people in history

Using the sword of human heart to calm people?

 

We follow the path to find the law of survival

Leaving a glorious pavement full of corpses

Is there any feat that doesn't count as destruction?

 

And which page of national history is not stained with blood?

Confucius discussed human nature is inherently goodness

 

Xun Tzu said: Are people born with the same germ of evil?

Having been deebating right and wrong for thousands of years and hundred mountains of books were written

Humanity is still unfortunate in the midst of impermanent waves!

The peaceful residence of people is the heart

But it’s turned into a prison for the enemy and filled with poison!

 

Why not open the door to let it be filled with love light

Like the infinite and eternal nature?

 

Or are we dead?...

 

 

Hay chúng ta đã chết!

 

 

Bầu trời ấp iu tất cả các hành tinh

Dù Sao Chổi điên khùng, dù xác những ngôi sao đã tắt.

Trăm triệu con sông đổ về đều dược lòng biển bao dung

Dẫu dòng trong dòng đục…

 

Thiên nhiên tự vô cùng đã xây quy luật

Mỗi một tầng cao, lòng yêu thương càng rộng lớn hơn

Còn con người ở ngôi cao, lòng mọc đồi dao, núi mác

Lịch sử được mấy người dùng tâm kiếm để yên dân?

 

Chúng ta theo lối mòn đi tìm quy luật sinh tồn

Để lại mặt đường vinh quang đầy xác chết

Hỏi có chiến công nào không thống kê bằng sự hủy diệt

Và trang lịch sử dân tộc nào không vấy máu tanh?

 

Khổng Tử bàn: con người bản tính vốn thiên lương

Tuân Tử nói: con người sinh ra cùng mầm ác?

Tranh luận sự đúng sai đã ngàn năm đã trăm núi sách

Nhân loại vẫn điêu linh trong sóng gió vô thường!

 

Ngôi nhà cư trú an nhiên của con người là chính trái tim

Nhưng ta biến thành nhà giam kẻ thù và tích đầy độc dược!

Sao không mở cửa đón ngập tràn ánh sáng yêu thương

Như thiên nhiên vô cùng và bất diệt?

 

Hay chúng ta đã chết?...