Con tò he - Báo Văn nghệ Hội NVVN

Đôi bàn tay nghệ nhân trộn hương đồng vào bột nặn

Cùng gấc đỏ, lá riềng xanh, vàng sánh nước hoa hòe

Gạo nếp làng trắng một màu bông nõn

Thành thế giới muôn loài

sôi một góc chợ quê


Ẩn chìm trong mỗi dáng tò he

Vơi đầy những nỗi niềm mưa nắng

Chú trâu nằm dưới gốc đa nhai bóng chiều đủng đỉnh

con chim khát bầu trời

giang cánh đợi bay đi…


Bao đêm một mình chong mắt nhớ ngày xưa

Những thần tiên đều bay lên từ viên bột nặn

Trong tâm trí ấu thơ đầy hoa và nắng

Kèn thổi tò…he… giỡn gió vườn nhà.


Trở lại chợ phiên sau bươn trải giang hồ

Se thắt lòng… ngày sương rơi trắng tóc

Người cũ năm nào hồn tan vào mây nước

Bầy con giống ở nơi đâu

trong kiếp luân hồi?


Vẫn gấc đỏ, lá riềng xanh…gió chảy dưới trời

Hương thời gian rưng rưng mùi bột nếp

Bấm mãi đốt ngón tay, chẳng tìm ra điều được mất

Tôi hóa tò he

Ngơ ngẩn giữa chợ chiều.

tohe