Có thể bạn quan tâm
Đêm nguyệt thực
Hoa nói về mình bằng hương
Dù hương vô ảnh
Lá nói về mình qua gió
Dù gió vô hình.
( Không lẽ tình yêu nói về mình
Bằng thứ nước Axít ăn mòn
làm cho vành trăng khuyết
Và vết sẹo thời gian
tru lên từng cơn bão lốc.
Và không lẽ tình yêu nói về mình
Bằng ánh sao bẳng rơi vào hố đen bất lực)
Biết hoa sẽ tàn
Nhưng không giữ được hoa.
Bằng nỗi kinh hoàng đêm nguyệt thực
Bóng tối nuốt từng miếng sắc màu trái đất
Gió lạnh trượt qua lòng tay
Trôi về cõi mịt mùng.