Gửi miền Tây
Đã lâu không trở lại miền Tây
bạn vẫn ở bên lòng thung cũ?
nơi những quả đồi trầm tư đêm gió hú
suối tự tình thủ thỉ
vơi đầy bao nỗi hoa ban?
Nhớ gió Lào táp lửa Điện Biên
nước rình rập những mùa mưa lũ
dưới trăng xanh, nằm gối đầu lên miền lịch sử
cỏ dưới lưng,
thầm thì huyền thoại Mường Then.
đêm bạn bên ta, đèn nhập nhoạng gió rừng
bốn cái bóng tụ trong mùi men lá
ta uống vào nhau cả tiếng nai tác mẹ
chuyện gừng cay muối mặn vỗ xao lòng…
Bây giờ mình tận biển xanh
mở mắt ra đã ập đầy phường phố
bao chuyện đời quên nhiều hơn nhớ
áo cơm sây sẩm mặt mày.
Bây giờ ở nơi đâu
miếng cơm lam ủ lửa lòng người
những ân nghĩa nảy mầm xanh từ đói nghèo rơm rạ
và em nữa bông hoa rừng mộng mị
có còn tha thiết miền Tây?