Hình như khát vọng?
Có lúc định hỏi mượn ngựa
để đi lấy lửa mặt trời
nhưng trái tim Đăm San trong cát bụi đã vùi.
Có lúc định hỏi đường lên xin thơ của trăng
lại hồ nghi chú Cuội.
Lòng như bát canh hẹ
rối bời.
Tức mình đấm mạnh vào chiều
hoàng hôn vỡ
nhưng đêm đen ập đến
chi chít sao lung linh
nhưng những ngôi sao băng
vẫn lao vào hố đen tự vẫn.
Khao khát một bầu trời xanh thẳm
song chưa bao giờ không có mây giăng
và trời dẫu có xanh
liệu còn có một trời xanh khác ?
Trái tim không có tóc bạc
và những vết chân chim
nhưng nhịp đập
trèo qua những hố chông gai
vực hoài nghi, đỉnh bội bạc
chồng chất và chồng chất
nên thưa dần
rời rạc.
Chỉ còn một điều ước
thành hơi tan loãng
lẩn vào mây bảng lảng
nhưng mây lại theo về
tan tác dưới chân mưa.
Và thời gian như miếng da lừa
đang teo tóp.