Bóng
Lần theo những dấu chân mưa
Bâng khuâng chạm phải bóng xưa lối mòn
Vin vào mấy sợi hoàng hôn
Lao xao gió chảy qua hồn tái tê
Một thời như uống bùa mê
Tuổi xanh thành vật hiến thề dưới trăng
Xòe tay hứng giọt sao băng
Cùng đêm dệt mộng tự giăng lưới lòng
Trái tim như khối vàng ròng
Lại mang đi đổi cầu vồng chân mây
Giơ tay mà hái gió bay
Đem về gom lại chất đầy buồng mơ...
Bây giờ tóc đã bạc phơ
Lối xưa chống gậy tìm thơ với chiều
Vắt mình dốc cạn vì yêu
Để nghe dội lại bao nhiêu sóng cồn.