Điều em không biết lúc soi gương
Thời thiếu nữ em soi gương và đánh phấn hồng
Cái gương nói rằng em vô cùng xinh đẹp
Có một điều em không biết
Trong anh em xinh gấp ngàn lần lời của chiếc gương
Em soi gương khi tuổi tứ tuần
Có những nếp nhăn mờ bên đuôi mắt
Mặt gương vương những sợi tóc
Thầm lặng tiếng thở dài lan vào chiều hoàng hôn
Em ơi sao có thể buồn
Khi đã đi bên anh suốt cuộc đời dâu bể
Cái đẹp vẫn nồng nàn trong tình yêu chung thuỷ
Em dành suốt kiếp cho anh
Đôi má hồng và mái tóc xanh
Vóc dáng ngọc ngà, nụ cười nở tươi tổ ấm
Cái nết ở ăn, nghĩa tình sâu nặng
Của em ngày xưa, bây giờ trong con gái chúng ta.
Chiếc gương soi được dáng hình sắc màu của một bông hoa
Nhưng không thể soi được mùi thơm của bông hoa ấy
Chiếc gương báo em theo tháng năm thay đổi
Nào biết cái mặn mà đằm thắm của tình em.
Tất cả đều tan theo lẽ tự nhiên
Nước chảy mây bay có cần gì suy nghĩ
Hãy nhìn vào trong mắt anh và con thì em sẽ rõ
Dù tất cả đổi thay em vẫn đẹp vô ngần.