Vật Chất
Mây buông màn cho trái đất ngủ yên
Rồi tan trong hơi ấm mặt trời
Mưa tắm mát cho cỏ cây
Rồi thành sông về biển
Biển chảy đi đâu?
Gió vẫn ngân khúc hát
Mặt trời lên
Mặt trăng chìm
Và dêm
thắp vàng đồng sao lung linh …
Trái đất ngàn năm
như chiếc đèn kéo quân
bất tử.
Khi con người trong tủ rượu văn minh tiến hoá
Những con số căng tràn trên thẻ tiền điện tử.
đồ đạc nuốt sống từng tấc không gian
Một chút thôi nếu còn
Âm thanh chiếm chỗ
Những bàn tay vẫn đưa về nhau
Nhưng là bàn tay tượng gỗ
Nụ cười
Như bấc cạn dầu
Những đứa con lạnh lùng rời vòng tay cha mẹ
Cha mẹ chia tay
Hoặc ít nhất cũng chia lòng
Nếu trái đất là một căn phòng
Một ngày không biết bao nhiêu lần động đất
Hồn của trái tim đi đâu ?
Xác của trái tim
Thoi thóp
Giữa dòng văn minh vật chất phù hoa!