Khúc quê II
Cây khế ngọt mọc trong đêm cổ tích
Cô Kính hàm oan hoá phật giữa đình làng
Lũ con gái âm thầm nuôi bông bống
Còn anh về may túi đúng ba gang.
Quê hương ta làng nối tiếp làng
Sương nắng đi qua nếp tre già măng mọc
Con trâu một đời lấm đất
Con người suốt kiếp áo nâu.
Nghìn năm thời gian vẫn thắm đỏ cốt trầu
Nhang khói thơm tụ quần ngày giỗ tổ
Bánh chưng xanh, xôi gấc hồng hấp chõ
Giếng đình đôi lứa hẹn hò nhau.
Dâu non xanh bãi bạc màu
Tằm rút ruột nhả tơ vàng ngõ xóm
Cây lúa bòn kiếm màu trong chua mặn
Trổ mùa sáng như một đồng sao
Người đi cấy thân cắm dưới đồng sâu
Văng vẳng câu ca dao hầm hập lửa
Chân trời mây mang màu bão tố
Nỗi lo đá mềm cuồn cuộn ở bên trong.
Anh đựng đầy ngực gió quê hương
Mùa sen nở như mặt trời trên nước
Tiếng nhị trong veo dắt thuyền xuôi sông Luộc
Đêm nay trăng rụng xuống chiếu chèo.
Quê hương nơi vị đắng miếng măng tre
Ngai ngái mùi nồi đồng nấu ốc
Đi nửa đời người vẫn còn say ngọt
Tết mồng năm rượu nếp cái thơm nồng.
Đê ngàn năm sừng sững chở che làng
Thăm thẳm ngân nga tiếng chuông chiều đổ
Câu thơ Trạng Trình còn rung trong gió
Trống hội giục lòng về mười tám làng Am .