Khúc Thăng Long
Có một Thăng Long là hương cốm đầu mùa
Gói trong chiếc lá sen
xanh từ thời viễn cổ
dáng ai thanh thoát dịu dàng
thấp thoáng nụ cười lóng lánh
ẩn vào vành nón nghiêng chao.
Sương trắng Tây hồ bay bằng gió ca dao
Sông Hồng vắt phù sa đắp bồi châu thổ
Bến Bồ Đề thuyền mơ màng gối cỏ
Cúc vàng gánh mùa thu vào cửa ô,
Thong thả tiếng Ca trù
nhỏ vào đêm giọt trong giọt đục.
Có một Thăng Long
bao lần đuổi giặc
Tiếng kiếm reo
Trong sắc hoa đào
Có một Thăng Long mang nỗi lòng ai
trở trăn, day dứt
Gửi vào Đài nghiên Tháp bút
Điểm chiếc huyệt nào ở giữa trời xanh?
Có một Thăng Long, tổng thống Mỹ nghiêng mình
Trước những hàng bia tiến sỹ
trang truyền thuyết ấm hồn phố cổ
Chiều bình thản buông
sâu vợi tiếng chuông chùa.
Có một Thăng Long, rạo rực bước chân đi
Lời ca đẫm bình minh, hào sảng
Mặt trời vẫn mọc từ Đông
Chan hoà ánh sáng
Bừng lên trong sắc quốc kỳ.
Thăng Long nghe nơi gió thầm thì
Tiếng rao đêm chênh chao hẻm phố
Trăng rơi vào vũng lầy ngõ nhỏ
Mồ hôi chợ người...
bạc trắng nỗi cần lao !
Thành phố của niềm tin, của hy vọng vươn cao
Có lắng được tiếng rì rầm của cỏ ?
Hạt mưa lang thang tìm thơ trên phố
Chạm chiều thu ngơ ngẩn tiếng đàn bầu.