Rì rầm bến cũ
Sương trắng trôi về quấn mái đình cong
chiếu chèo trải mời làng vào hội
tiếng nhị vắt tháng ngày trong lại
hương sen khuya…
ngơ ngẩn cả khoang thuyền...
Áng ca dao đan ánh trăng vàng
chuyện cổ tích chiết từ cây khế ngọt
chuông từng giọt khoan thai… cõi phật
trâu vếch sừng đón giọt sao rơi!
Những áng mây phiêu dạt chân trời
lại hóa mưa rì rầm bến cũ
tre gỡ tóc bần thần thương nhớ
nỗi thời gian níu đợi đến cong cầu?
Đốt đỏ lòng nhau bằng một miếng trầu
cau sáu bổ ba gọi làng sum tụ
lòng thơm thảo giữa mưa dầu nắng lửa
như khí quyển của riêng làng gieo muôn tiếng sinh sôi...