Thơ trên Văn nghệ số 2-9-2012
Trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc trang Website chùm thơ đăng trên Báo Văn nghệ số đặc biệt chào mừng Quốc khánh 2-9
Làng tre
Thoát nơi ồn ã phố phường
Nhà vây oi ngạt, bụi đường, kẹt xe
Vỡ òa, bát ngát trời quê
Cánh cò chớp thả bùa mê thảm vàng
Nghiêng xiêu gậy chống thời gian
Đón con, ngoại đứng đầu làng ngóng trông
Đầy sân gió nội hương đồng
Thuyền mơ sương khói bến sông trước nhà
Vó bè cất áng mây sa
Dế lang thang giữa mượt mà cỏ tơ
Cánh sen lần giở tuổi thơ
Mặt ao đựng bóng cả bờ tre xanh
Ngoại cười ấm mái nhà gianh
Chè tươi ngọt nước chum sành ngày xưa
Miếng trầu têm đỏ nắng trưa
Chung chiêng kẽo kẹt võng đưa gió vờn
Bồ rau chụm lửa ba hòn
Bánh chưng vuông, bánh dày tròn ở đây.
Bao phen bão táp vần xoay
Làng tre vẫn ở chân mây cuối trời?
Những bông hoa giả
Lộng lẫy chẳng thể lụi tàn
Trăm kiẻu dáng
Những bông hoa rực rỡ trong tủ kính
Những lá nọ hoa kia,
nhầm lẫn cả sắc màu
Không rễ bám đất sâu
Không có mặt trời bỏng rát
Không cả hoàng hôn
Không có những đêm ủ sương
Và nồng nàn ấm lạnh
Không một lần uống ánh trăng tan…
Những bông hoa của tự nhiên
Giữa nắng dãi mưa dầu, bão giật
Nở thắm sắc màu thân thiết
Nói được điều giả thật
Bằng hương.
Hoa sinh tử với đời thường
Có tươi có héo
Phân biệt trong, đục, hồn người
lịch lãm yêu thương hay phàm tục
Hoa mang màu buồn vui chung thuỷ
Thanh tao ý tình người tri kỷ
Trao nhau
nụ cười
giọt nước mắt rưng rưng…
Những bông hoa tôi nhìn
Nở tưng bừng trên cành sắt thép
Trong những vùng ánh sáng
vẫn lung linh
trên bàn thờ tổ tiên, bàn thờ thần thánh
cắm rễ trong trái tim vô cảm.
Chợt giật mình
mùi hương muỗi đâu đây?
Khi bước thu sang
Bao nhiêu nước đem rửa nền trời biếc
Để bây giờ không một gợn mây
Bao nhiêu lửa dồn vào lòng đất
Để bây giờ se lạnh gió heo may.
Em đã đi qua một thời thiếu nữ
Tiếng ru à ơi nghe ấm áp lòng
Con thuyền nhỏ thôi mơ trời viễn xứ
Cứ âm thầm neo đậu ở triền sông.
Anh từ giã như chim chiều rũ cánh
Những vui buồn,thành bại ,những hư danh
Quê cũ lui về gom chút nắng
Sưởi câu thơ buồn trong lá ngẩn ngơ xanh.