Thơm miền hoa linh - Chùm thơ Nguyễn Thị Nhàn
Trang Wb trân trọng giới thiệu chùm thơ của TS Nguyễn Thị Nhàn, nguyên giảng viên Khoa Ngữ văn trường ĐHSP Hà Nội 2. Thơ của tác giả Nguyễn Thị Nhàn tràn ngập cảm xúc văn hóa, day dứt vọng tưởng miền xưa xa với nỗi buồn thương man mác và bời bời suy cảm...
THƠM MIỀN HOA LINH
Nhân 437 năm ngày giỗ Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm
Giỗ Thầy hậu nhân vọng tưởng
Nẻo xa một niệm tâm thành
Hương khói thơm vùng mây nước
Hoa bay về mãi cao xanh
Hồn thiêng người còn khắc khoải
Niềm đau, đau mạch sóng ngầm...
Máu rỉ nỗi sầu trăm họ
Hoang buồn tiếng cuốc cầm canh
Một thuở chiều đông rất muộn
Bơ vơ bóng lá rơi thềm ...
Kinh thành cồn cào gió bụi
Sân chầu vắng bóng Trạng nguyên
Ưu lo chất chồng trời biển
Con đò lịch sử trái oan
Sa vào nốt trầm định mệnh
Ngàn sau dâu bể mịt mùng
Bạch Vân Am, mây có trắng?
Trung Tân Quán, nước còn trong?
Nghiên bút mực se gió lạnh
Nghênh phong trang giấy lặng thầm
Cúi lạy cao nhân thuở ấy
Khai tâm, mở trí hậu nhân
Đất Việt trường tồn cường thịnh
Người vui về giữa xuân lành!
Hậu bối Nguyễn Thị Nhàn dâng kính
CHIỀU QUAN HỌ
Mây giăng đền Vua Bà
Bao vùng hương Quan Họ
Chiều buồn nghiêng mái cổ
Bà bây giờ nơi nao?
Miếng trầu xưa em trao
Gửi lòng vào cánh phượng
Giấu mẹ thầy hò hẹn
Duyên thầm trao cho người
Người đi… hội tan rồi
Đường tình mong manh lắm
Trầu vẫn chưa kịp thắm
Ngày xuân đã cạn rồi!
Anh Hai, anh Ba ơi
Ruột tằm đau chín khúc
Bối tơ sầu dằng dặc
Chị hai, chi ba ơi…?
Quan họ rầu lòng ai
Có duyên mà không phận
Một chữ tình lận đận
Để lòng ai bời bời
Câu quan họ bao đời
Khắc khoải lời Giã bạn
Trong khói sương ảo mộng
Sông Cầu lững lờ trôi
Không lời đền Vua Bà
Lặng im trời thăm thẳm
Chỉ hồn em dội sóng
Nón ba tầm chênh chao…
MÙA QUÊ.
Hôm nay vè quê
Giữa mùa gieo hạt
Trời đang nắng gắt
Gieo xong mưa rào
Mạ muối tính sao
Trời thì sũng nước
Mưa trôi sạ thóc
Mưa nổi hạt mầm
Khó nhọc nhà nông
Xin Trời thương với
Xin đừng mưa xối
Xin đừng bão giông
Nắng mưa thuận dòng
Mùa màng trĩu hạt.
( Phù Lãng ngày 8 tháng 7 / 2022).
Vô đề
Con về cúi lạy Tổ tiên
Cỏ xanh in dấu người hiền cõi xưa
Nỗi đau có tuổi bao giờ
Không cha, chẳng mẹ bơ vơ mất hồn
Ngoài kia chớp bể mưa nguồn
Trong gian nhà lạnh mình con khóc thầm
Xin Người thanh thản cõi âm
Thoát đời dương thế cát lầm bụi bay!
( Phù Lãng, ngày giỗ cha 12 th 8 âm lịch 2022)