Tục ngữ ở làng - chùm thơ NĐM trên Văn nghệ số 29 ngày 18/7

 

Nguyễn Đình Minh

Tục ngữ ở làng

 

Chập tối đằng đông nhay nháy chớp vọt cày

mưa sẽ rủ nhau về  tầm gà gáy

mái rạ tựa vào tre,

cùng căng mình chống bão

khi ánh hung quang nhuộm chiều ráng mỡ gà

 

Con chuồn chuồn bay cao chở nắng hạ về

Vầng trăng quầng nhắc mùa đổ ải

sông tràn ngực chở phù sa…

chan màu cho châu thổ

cây lúa nước tảo tần sinh hạt gạo nuôi quê.

 

Trong tối lửa tắt đèn, lòng thơm thảo sẻ chia

lúc chị ngã em nâng, khi dây bầu dây bí

trái tim người đàn bà hoá thành chiến khí

chống quan cướp ngày,

đánh giặc cướp đêm.

 

Đạo lý vắt ra từ thăm thẳm hồn làng

như hạt nước giếng đình, như hương sen nở

đầu rau chụm chân kiềng ngàn năm truyền lửa

măng mọc cạnh tre già

theo đó mà xanh…

 

Câu tục ngữ sinh sôi cùng tiếng nói người làng

tàng ẩn lẽ trời cao, đất thấp

ta chợt hiểu giữa trăm cuộc chuyển dời

làng vì sao không mất

dù bao phen nghiêng đổ những ngai vàng.

 

 

 

Ký ức quê

 

 

Gió thuốc lào...

hun những chiếc nong phơi đựng lửa tháng 5

hầm hập cháy như mặt trời trên đất

sợi thuốc ăn nắng chín vàng.

Bầy ong đan cánh khiêng nắng qua làng

lọc trời trong màu mật,

mẹ chân nam đá chân chiêu tất bật

trong khung nôi mùa tằm, rì rào điệu hát giăng tơ.

 

Cha nhìn về đằng đông, đen những đụn mây che

nghe thảng thốt tiếng măng tơ gọi nhau rúc vào trong bụi

lòng người hình như có bão

con trâu cũng trở mình nằm nhai khúc canh khuya...

 

Hương lá sả tóc em, ú tim sau cửa sổ khép hờ

sao như dính phải bùa, ngất ngư mờ ảo

giấc mơ thung thăng gội thơm giữa nồng nàn gió nội

và chớp bể nhịt nhằng quất nhói chân mây.

 

Mưa như trút nỗi niềm, mưa ngập trắng chân đê

hạt thóc níu vào người nổi chìm trong bão tố

sáng Đoan Ngọ, hoá say nồng mùi men nếp cái

đường sang tết ngoại gió phây phây

 

Chiều nướng chín hoàng hôn,

phượng vỡ đỏ mặt cầu

day dứt tầng không tiếng ve sầu rứt ruột

mảnh trời xanh cứ vô tình thăm thẳm biếc

để hồn diều...dùng dắng với làn mây.

 

Thời gian dẫu mặn chua, đất vẫn gối ước mơ người

mái rạ chở che những ngày mưa tháng nắng

trâu cày đồng xanh, tằm dệt vàng mùa kén

nỗi người trở trăn

gửi tiếng chuông chùa...