Viết cuối ngày sinh nhật

 

Líu ríu mớ ngôn từ để đáp ngàn lời chúc

Sinh nhật tuổi 63 vẫn cháy lửa thương yêu

Tiếng nhân nghĩa reo xanh đang lấn đè bội bạc

Và bình minh, luôn ngoảnh mặt với đêm dày.

 

Ta tự trách đã xây lên bức tường ngờ vực

Chắn từ chân mình đến tận chân mây

Bởi cứ ngỡ thói người mấy ai về xem gốc

Đào buổi rã xuân,

Trơ khấc dưới ánh ngày!

 

Xin đa tạ những tâm hồn đã giặt mùi thế tục

Sức hương thơm cho giọt lệ, nụ cười

Dựng lại đức tin rằng: trái tim có mắt

Thấu được sau mây còn những tầng trời…

 

Thoáng nhói nhớ những đòn âm bạo liệt

Từ phía sau lưng... lạnh mặt lưỡi dao!

Và lũ kiến, ong,

Bao mùa qua vườn ta hút mật

Lẩn vào thinh không hóa khói ở nơi nào?…

 

Ừ thôi mặc!

Cõi vô thường đến giờ chưa đổi khác

Chẳng có nơi đâu, sông hai phía đều bồi

Bông hoa giả sinh ra đã chỉ là thân rác

Làm sao mang hồn vía con người!

 

Hoàng hôn xuống nhẹ tênh, mở lòng nghe cát hát

Nhìn nhúm tuổi trời cho, còn mấy hạt trên tay

Gieo một chút vào thơ,

Chút đem rắc cho chiều đỡ nhạt

Một chút nhuộm cỏ xanh, chút tô mảnh trăng gầy.

 

                                                 Đêm 25.5: 23h15.