Bầy ong trên bã mía
Baytrong những không gian nắng thiêu, gió rét
Tiếng ong cần cù bền bỉ …thâu đêm.
Biết bao con ong xả thân mình giữ mật
Để vật chất hóa tinh thần là ý nghĩa đời ong.
Từ hoa đến mật biết mấy nẻo đường
Thăm thẳm những vực sâu, đại ngàn, đỉnh đá
Bay qua những khái niệm, phạm trù, mỏng manh đôi cánh nhỏ
Chuyên chở những mùa hương
Như người nghệ sỹ tự giao lưu với trái tim mình
Sục sôi máu đỏ
Chiết thành thơ lấp lánh với thời gian.
Nhưng sớm nay dưới rực rỡ vầng dương
Vẫn có những đàn ong
Rì rào chen nhau bâu trên bã mía
Những đôi cánh của ngày qua đã ngã vào dục năng bản thể
Khi rơi rụng nỗi niềm, khi không còn giông bão
Những giọt mật tinh hoa bị đánh tráo
Thành nước ngọt của bầy ong đánh mất linh hồn.