Bên tượng khỉ “Tam không” *

 

Đứng phổ độ chúng sinh dưới mái chùa thiêng

Truyền đạo “tam không” gọi người nuôi tâm Phật

Nhưng sông núi vẫn chuyển rung, biến thành hồ Núi Cốc

Xứ Thái treo lưng trời, vần xoay , mưa nắng đầy vơi…

 

Đã đắp bao nhiêu bờ thiện ngăn cái ác kết lũ xói mòn đời

Nghe, nói, nhìn bằng tâm và lấy tâm mà thanh tẩy

Song chiều rụng… lưng mẹ ta vẫn còng bóng núi

Giữa sương khói mặt hồ

Cha cất những mẻ suông.

 

Thẻ công dân loài người của ta bằng thịt bằng xương

Niềm vui như sao Mai, nỗi buồn đầy như gió

Mái Phật nhỏ nhoi trước cuồng phong nhân thế

Nên đời mãi chông chênh giữa dịch lý vô thường?

 

Dẫu biết một chữ Tâm gấp muôn vạn vàng ròng

Nhưng chẳng nhẽ đứng khoanh tay

                                    nhìn kẻ cầm dao đến phá nhà của Phật

Hay nhắm mắt lặng im trước muôn nghìn cái ác

Như cỏ dại nghênh ngang dằn mặt lúa, đẻ mầm?

 

                                                    Hồ Núi Cốc , xuân Bính Thân.

 

  • Tượng khỉ bịt mắt, bịt miệng, bịt tai ở ngôi chùa trong khu Hồ Núi Cốc.