Đêm trong phố gặp cổng làng

 

Gầy guộc những thân tre, tù mình trong chậu gốm

Mắt lá thẫn thờ bòn kiếm ngụm trời xanh

Chữ điện tử lập lòe uốn vòng cung lóe điện

Giữa phố thị, chiều buông…

Chạm mặt cổng làng!

 

Ùa ra trăm tiếng gọi chào hàng

Trăng từng miếng lấm lem rụng vào hun hút ngõ

Em son phấn thả rông nửa thân hình, rồ ga xe máy

Duyên nết na, thùy mị… đã về đâu?

 

Người lưu hồn quê vẫn giữ đỏ cốt trầu

Nhưng đèo đẹt dăm mái đầu đã nhuốm hơi mây bạc

Khi bàn nhậu,

Lũ trẻ trai róc thịt ca dao nặn thành thơ con cóc

Trộn với tiếng cười rỗng roãng giữa cơn say.

 

Trong lô xô những khối hình dính bùa yểm bủa vây 

Chuông niệm Phật thoảng thơm ngân, trong veo như lọc

Xuyên qua đêm lạnh tanh sắt thép

Liệu hạt hồn làng có nảy mầm thức dậy …giữa bê tông?