Chùm thơ trên Báo Văn nghệ trẻ

GẶP BẠN Ở CUỐI TRỜI

Có gì làm ta buốt nhói
Bao người quen cũ xa rồi
Cố nhân chung thời lầm lụi
Bây giờ tóc bạc như vôi.
Nụ cười dù không có tuổi
Vẫn không dấu được nếp nhăn
Dấu tích nửa đời bươn trải
Hằn trên gương mặt nhọc nhằn.
Thương nhau ướt đầm vai áo
Tay trong tay chẳng muốn rời
Chuyện của những ngày rau cháo
Bầu thương bầu nhớ đầy vơi...
Bỗng dưng lòng ta se lại
Dù rằng đã quá  xa xôi
Ánh mắt của thời trai trẻ
Từ lâu rụng xuống núi đồi.
Một quãng đời như ảo ảnh
Bùa mê trót uống mất rồi
Khuôn chặt kiếp người hữu hạn
Ngàn lau hun hút cuối trời.
Nếu ngược thời gian trở lại
Bạn ơi có đến miền tây
Nơi sông Đà trôi mê mải
Mùa ban nở trắng chân mây?
Rượu nồng thôi nào dốc cạn
Buồn vui cũng đến thế thôi
Chấp gì một ly cay đắng
Chuyện xưa đã quá xa rồi.
Ngày mai kẻ về người ở
Cuộc đời bến bể nương dâu
Đâu cũng bầu trời nắng lửa
Riêng gì một mảnh Lai Châu

                                           Đã in trong Báo Văn nghệ trẻ

ban1
Hương bùn 
Thú nhận điều này có kẻ chẳng tin đâu
Rằng một chút hương bùn quê đã làm ta tồn tại
Cái mùi hương đồng làng ngai ngái
Nơi mồ hôi mẹ rơi xuống đất bạc màu
Nơi mảnh trăng cong em vín đợi bên cầu
Quả khế chua rụng vào câu chuyện cổ
Rơm rạ ủ ấm người khi trở gió
Ngàn năm che mưa nắng dãi dầu
Thú nhận điều này có kẻ chẳng tin đâu
Giữa son phấn,nhạc màu trà dư tửu hậu
Quyền lực nghiêng trời tiền như vỏ trấu
Hương bùn quê vẫn phảng phất trong đầu
Nhắc làng xưa gương mặt nát nhàu
Cơn đói tháng ba,nước sa tháng bảy
Lũ trẻ cởi trần đội mưa đi bắt chấu
Tiếng nhị buồn ai kéo suốt mùa ngâu...
Thú nhận điều này có kẻ chẳng tin đâu
Rằng hương bùn trong ta đã thấm vào máu nóng
Bằng sắc,công danh đều có hồn quê kiểng
Xao xác gió đồng một thuở chăn trâu.
Rằng dù ta danh giá giữa sang giàu
Và nếu được một lần sinh trở lại
Vẫn chẳng thể quên mùi hương bùn ngai ngái
Nơi ruộng cạn cha cày,mẹ cấy đồng sâu.
Đã in trong Báo Văn nghệ trẻ