Giữa chiều sen

Chuyển vận những tươi thơm vào đầu búp

Sen viết thơ lên trời xanh

Hồn theo gió phóng túng không gian

Và cánh nở mênh mông miền ánh sáng 

 

Nước thấu trong, ôm lung liêng sắc thắm

Quyện mây bay qua lòng như lụa trắng

Hương vô thức hay ý thức mà tẩm thơm bát ngát đồng

Báo ong mật đã đến mùa chở phấn

Truyền long lanh vào trầm bổng tiéng chim  

Lay thức bùn đen

Đáo bỉ ngạn* bỏ lại miền sâm hận

Chuyển vận màu nuôi sinh sôi bất tận …

 

Lạc giữa vùng thanh khiết chiều sen

Thảng thốt nhìn bàn tay nắm thành quả đấm

Khép kín những thật hư  mê sảng

Phiêu dạt trôi trong cõi vô thường

Gông khoá những căm giận, yêu tin

Đến cuối chiều lại xuôi tay buông bỏ

Chút tàn lụi, vùi trong nấm mộ

Cô đơn cũ kỹ nát nhàu

 

Có gì đó giống nhau

Và có gì đó rất khác nhau

Giữa bàn tay người và bông sen nở?

Rưng rưng thời gian chồng lên nhau đọng thành bùn cổ

Hương sen xuyên qua dệt sáng mắt ta nhìn.

-----

* Sang bờ giác ngộ (Theo quan niệm nhà Phật)