Khèn Mèo nghe dưới đêm trăng
Những âm thanh uuẩn ở lưng núi
Cô độc lang thang
Theo những nẻo đường mòn…
Chảy trắng tóc sương thẫn thờ trôi nổi
Đầm đìa ngực đỉnh Hà Giang.
Vắt âm thanh vào ngàn năm thời gian
Phiêu lạc mây bay cuối trời run rẩy
Xao xác vàng phai mùa lá
Tướp máu bước chân Mèo.
Có gì như tức tưởi không gian
Niềm hoài vọng ngàn xa mây mù che xứ sở
Nỗi tha hương nẫu bầm ruột đá
Dội buốt lòng thác đổ
Tiếng hồn tê tái Hmông…
Có những ngày nắng đồ chín mùa nương
Sắc Mèo nở muôn màu xuống chợ
Chung chiêng yên ngựa
Nhấp nhánh sợi cầu vồng
Hoa nhờ gió gửi hương tìm bạn
Rủ tiếng khèn dìu dặt đi theo.
Đêm hồi hộp, thầm thì, sao cài ngang tóc núi
Chân cầu thang mòn gót trai Mèo
Cây khuya rừng kết cầu ân ái
Túi hạt tình trong tiếng khèn anh để lại
Trăng đã vẹt rồi
Em có nhận ươm gieo?
Chập chùng Hà Giang những đỉnh đá tai mèo
Có giai điệu mê lòng và vực âm xót buốt
Hồn mây bay,
Xác núi chìm,
Tiếng khèn thì trầm đục
Dấu những điều gì day dứt không nguôi?