Nghe thì thùng trống hội
Lũ trẻ đầu trần theo mưa xuân reo hò chạy trước
Bao nhiêu thánh thần trên kiệu theo sau
Dòng áo tứ thân nhuộm nước nâu
Tràng hạt lầm rầm tụng niệm
Hơi thở hóa thành mây ngàn năm bảng lảng
Hương khói về trời…
.
Làng tôi
Mặt trời đến sớm hơn mỗi ngày và đồng sao thì ngủ muộn
Mảnh không gian nào cũng lấp lánh chuyện thần tiên
Trăng giấu vàng trong bát bước chè xanh
Tục ngữ góp bàn chuyện cuốc cày đồng áng
Hoa sen tẩm thơm vào lũi lầm cay đắng
Khúc ru nôi ủ ấm giấc mơ nghèo.
Nơi rền rung cung bậc lòng người đàn bà
Ngân tiếng đàn bầu từ bãi dâu quê tơ tằm óng ánh
Gọi những linh hồn lạc nơi lửa đạn
Kéo bao người đàn ông không còn lành lặn trở về
Thương nhau gá nghĩa phu thê…
Làng tôi, tháng bảy lũ về gầm rúng bờ đê
Bát tiết tứ thời đất quằn mình vật vã
Hạt thóc xé mình sinh cây lúa
Lúa xé đòng sinh gạo, sinh cơm
Máu chảy trong mỗi sinh linh của làng
Và thể xác, tâm hồn lớn lên từ cơm gạo?
Mái chân quê vẫn bao dung kẻ trở về từ lỗi lầm bạc bẽo,
Những ông quan ngày xưa
Trước cổng làng, âm thầm xuống ngựa
Những tướng lĩnh hôm nay, lặng im ngồi chiếu dưới
Cúi đầu vái một làn hương.
Làng tôi,
Tiếng nhị trong veo níu ngày đi chậm lại
Hồn tiên tổ vấn vương trong mỗi tích chèo
Và trái tim…dẫu chân mây, dẫu mờ khuất dốc đèo
Tháng giêng,
Vẫn dội nhịp thì thùng trống hội.