Tháng Ba ơi
Hết mưa bụi lay phay, ngớt luôn cả rét đài, rét lộc
Tháng Ba tỉnh mơ sương về thêu cỏ xanh
Hoa gạo chỉ ngó môi con gái làng mà hóa lửa
Tiếng sáo cũng cất mình bay ngơ ngẩn dọc triền sông.
Tháng ba tầm xuân căng biếc nụ
Tóc gió buông mây trên đỉnh ngực trăng non
Tuổi mười sáu tinh khôi, niêm hững hờ sau the lụa
Để hồn ai… giắng lưỡi câu mềm?
Đom đóm nháy đèn từng đàn đi chơi gió
Dắt lòng anh trôi sang ngõ nhà em
Duyên chín mọng giấu vào hương lá sả
Để lúng liếng mắt tình…nhìn ngọt gót chân son.
Rồi mùa cũ trôi đi,
Tháng ba ấy như ở ngoài thời gian, không tan hóa
Hoa gạo bến xưa vẫn nở đỏ gọi anh về
Nơi ngõ cũ, chiều tà giăng lưới nhện
Như còn giắng một thời tiếc nhớ…
Tháng ba ơi!