Nhịp vó bè

 

Mặt trời kéo ngày lên ồn ã

Như thiêu đốt khô gầy khung vó bám triền sông

Nhịp kéo vẫn khoan thai

Hứng mênh mông trút đầy hom giỏ

Mắt vó lung linh nắng giắng dênh vàng.

 

Chiều đổ xuống sông quê đỏ lửa

Vó bè cót két cất hoàng hôn

Những chiếc gọng gồng căng kéo đầy mẻ gió

Giũa tiếng hú còi tàu xé vỡ mảnh trăng non.

 

Lêu nghêu trong đêm như chàng Đông Ki-sốt

Những con cá yêu tinh lẩn trốn ở phương nào

Tôm tép ma hóa vô hình trong ruột nước

Vó cất giữa trời… đầy ngơ ngác ánh sao.

 

Trong khuya sâu nghe thì thầm sông kể

Đời vó bao lần thân gãy, gọng tan…

Vẫn neo lại, dẫu mong manh, bên bờ châu thổ

Cót két đêm suông

Vớt lại những mảnh hồn.