Qua bến Tầm Dương
Giang Châu Tư Mã đậm mùi áo xanh
“Tỳ Bà hành “ - Bạch Cư Dị
Gió trôi qua bến Tầm Dương
Thầm thì đâu một khúc thương Tỳ bà
Tái tê một mảnh trăng ngà
Câu thơ họ Bạch thẳm xa vọng về
Cuộc đời như một cõi mê
Lòng trung đổi lấy ê chề đắng cay
Đem thơ thả giữa gió bay
Vương lòng kĩ nữ, động lay tơ đàn
Trí cao đành gửi mây ngàn
Tình sâu bỏ lại tràng giang âm thầm
Bọt bèo kết phút tri âm
Ta đây, người đấy đầm đầm châu sa
Thương thay nhan sắc, tài hoa
Tròng trành mặt nước, nhạt nhoà sông trôi
Gió mưa giăng kín đất trời
Biết tìm đâu một bến đời mà sang
Chuyến đò đêm bến Châu giang
Chất đằm khoang nỗi trái ngang u sầu.
Lênh đênh trên sóng Giang Châu
Ta nâng chén với canh thâu một mình.
Quảng Tây – Trung Quốc tháng 7 năm 2006
(Lucbat.com – Báo oline)